Có một
chàng trai trẻ nghe lời quảng cáo ngon ngọt đã đi du lịch bụi qua cái thị trấn nghèo xơ có tên
Đơn Dương và chụp ảnh. Những bức ảnh này được đề tặng
Especially for Goldmund. Cảm ơn bạn Land vì những tấm ảnh có thể khiến người Đơn Dương nhớ nhà.
Thung lũng Đơn Dương nhìn từ trên cao
Đơn Dương từ một góc nhìn trên cao khác. Phía xa là đập thủy điện Đa Nhim
Đập thủy điện Đa Nhim. Bạn GM từng ngồi đây câu cá suốt những mùa hè ba năm cấp III. Hết hè thì đen nhẻm như người châu Phi.
Mây trời.
Có một làn mây trắng bay đi/ Một làn khói cuối trời quay trở lại. (Thơ GM 1994).
Cây cầu này do người Nhật bắc khi xây đâp thủy điện Đa Nhim vào đầu những năm 60. Cầu đã xuống cấp trầm trọng và sở dĩ còn sử dụng được là do người dân tự lót ván để đi lại. Từ nhà bạn GM ở Đơn Dương muốn đi lên đập Đa Nhim phải đi qua cầu này.
Từ ngôi nhà này người đã đi ra
Một căn nhà gỗ
Một con phố ở Đon Dương. Cái nhà bên góc trái chắc tuổi phải già non thế kỷ.
Đẹp quá GM ơi. Đơn Dương trong trí nhớ của Đậu cũng giống như vậy á. Cũ kỹ, yên bình và đẹp.
ReplyDeleteLand chụp đẹp quá. Góc chụp nào cũng hay, mà em thích nhất các tấm 1,3,5.
ReplyDeleteNơi bạn Gỗ Mun ở thật đẹp, vừa rộng rãi, quang đãng, lại vẫn tình ăm ắp... thảo nào... :-D
ReplyDeleteCác bạn bấm vào hình sẽ nhìn được trọn vẹn hơn. Post lên Blogger bị xén mất bên phải, loay hoay mãi không sửa được.
ReplyDeleteTiti: Thảo nào thế nào?:)
Hay nghe người ta bảo "Hồ trên núi".Chùm ảnh này có đúng như tên gọi đó không?
ReplyDeleteEm Land chụp hình đẹp quá !
ReplyDeleteAnh Mund không post link cả bộ ảnh để mọi người ngắm "Đơn Dương cuả anh" à ?
ReplyDeletehttp://www.flickr.com/photos/dreamscatcher/sets/72157623642973921/
-Land-
Land:
ReplyDeletecảm ơn Land mấy tấm hình. Đẹp. Thấy nhà của bà Ngoại Đậu ngay bùng binh.
lối xưa xe ngựa hồn thu thảo :)
ReplyDeleteĐơn Dương có phải là con dê cô đơn không anh GM, thảo nào ...:D
ReplyDeleteÔi ôi...tớ muốn bạn Gỗ Mun hiểu và biết một mình nhưng mờ hình như bạn ấy muốn khoe cho cả làng bit cơ. Đây nhá: Thảo nào ...blog nài có hương vị của đất trời nơi ấy ấy :-D
ReplyDeleteở nơi này có vẻ như thiếu một thứ. Một bộ phim dược làm từ nó. Chắc chắn vậy. :)
ReplyDeletephiền cậu ấm viết giùm kịch bản đi!
ReplyDeleteEm có phải bac Hàn đâu mà nhìn tấm bưu có thể viết được kiệt tác. Chí ít em phải được ngắm mưa từ cái cửa sổ đó, ngồi nghe tiếng trẻ con rổn rảng từ mái hiên đó,cảm được sự cọt kẹt của từng tấm gỗ trên cái cầu đó, đạp xe zích zắc trên con đê thẳng tắp đó, đôi giầy lấm lem đất đỏ ba zan và cà phê cà pháo ở cái quán "...Tín" đó chứ ạ.
ReplyDelete@Land:
ReplyDeleteMạng phép copy hết mấy cái hình Đơn Dương về nhà để dành nhen Land.
Cái bộ hình này lại tiếp tục làm "lời quảng cáo ngon ngọt" sắp biến mình thành kiến đây.
ReplyDelete- chị Ba Đậu: em thì không vấn đề, cơ mà chị xin phép anh Goldmund ấy, em đã chuyển nhượng toàn bộ quyền sử dụng cho anh Mund rồi ! ^^
ReplyDelete- Anh Mund: anh đâu có hẹp hòi dữ vậy ha anh Mund ?!
- Chị Ba Đậu (tiếp) : Ảnh sắp gật đầu rồi đó chị ! ^^
-Land-
Bạn Land chụp ảnh rất đẹp, rất pro. Bạn GM sao được nhiều người tặng thế nhỉ? Ghen tị quá
ReplyDeleteCBĐ: Bạn Land đã chuyển quyền sử dụng bộ ảnh này cho GM. Hối lộ đi thì cho copy về nhà:)
ReplyDeleteXem ra sức ảnh hưởng của bác Gỗ Mun lớn nhỉ, vì khi em đọc xong bài " Tháng mười hai trên những giàn su xanh" xong thì bắt đầu tìm hiểu về Đơn Dương và cũng đang nhăm nhe đến đấy thử 1 chuyến :). Ko ngờ bạn Land nhanh quá :D
ReplyDeleteroi, coi nhu no lan nay. Mai mot tra luon mot the. Gio coi nhu GM dong y, Dau mang ve nha do.
ReplyDeleteCBD.
Canh dep qua. Chac se phai den tham.
ReplyDeleteBac GM giau the xay mot cai nha nghi de anh em blogger co co hoi den tham va nghi mien phi.
Cám ơn Land đã chụp hình. Cám ơn anh GM đã dán hình lên đây nha. Làm nhớ Dran, nhớ Lạc Lâm, nhớ Thạnh Mỹ, nhớ Châu Sơn, nhớ Đa Nhim, ....quá đi thôi. Dễ gì cũng đã hơn 15 năm rồi không quay về nơi đó nữa rồi đó.
ReplyDeleteQuên nữa, mới vào album hình của Land trong flickr mới thấy Dran vẫn không thay đổi gì mấy. Vẫn cái bùng binh đó. Vẫn chiếc cầu gỗ kia. Vậy mà hồi nhỏ, khi đi ngang những nơi này thì không thấy nôn nao gì cả. Mà sao bây giờ, sau mười mấy năm không trở lại thì thấy nhói nhói ở lồng ngực trái nè. Thấy có gì đang nghèn nghẹn và dường như mắt đang ươn ướt rồi nè anh GM ơi, chị Ba Đậu ơi. ....hic ..hic ...
ReplyDeleteDQ:Bởi vậy mới có câu thơ:
ReplyDelete"Khi ta ở đất chỉ là đất ở
Khi ta đi đất bỗng hoá tâm hồn!....
Chị cũng là người đã đi ra từ ngôi nhà có cánh cửa màu vàng đó .
ReplyDeleteCám ơn Land - một chàng trai không Đơndương - đã có những cảm xúc rất thật về Đơndương .Chùm ảnh của em đã làm chị thẫn thờ mấy hôm nay vì nhớ nhà đấy . Huhu...
YT
Đơn Dương bây giờ vẫn yên bình. Mỗi lần được về thích lắm.
ReplyDelete@huythanh: Không. Đơn dương không phải là con dê cô đơn như bạn nghĩ. Đơn đây là đỏ, Đơn dương có nghĩa là vầng mặt trời màu đỏ. Buổi sáng, ở Dran nhìn về hướng Đông là thấy ngay .
ReplyDeleteLamnguyen
"Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
ReplyDeleteKhi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn"
Hai câu thơ này đã theo DQ suốt bấy nhiêu năm đó nè bạn ơi. ..hic ..hic ....
- Nặc danh YT: Nếu chị cũng đi ra từ cánh cửa màu vàng đó thì em biết chị là ai rồi.. ^^
ReplyDelete-Land-
Lại chuẩn bị về Đơn Dương. Thích thật. Yên bình và không khí thật dễ chịu.
ReplyDeleteẢnh đẹp kinh hòang, nghe mang mang một mối tình phố núi ;)
ReplyDelete