Định trả lời vào blog của bạn Linh, mà chả hiểu sao mãi không thể post được cái comment. Yahoo điên thật rồi. Thật ra thì cũng không có gì, chỉ định bảo là mình tìm được version Đôi bờ của Quang Dũng khẳng định cái trí nhớ rất oách của mình thôi.
Version ấy đây. Mấy chỗ nghiêng là khác với version bạn Linh post.
Đôi Bờ
Thương nhớ ơ hờ , thương nhớ ai ? Rét mướt mùa sau chừng sắp ngự Khói thuốc xanh dòng khơi lối xưa Xa quá rồi em người mỗi ngả Quang Dũng |
Quang Dũng viết không nhiều lắm, nhưng số bài để đời lại nhiều hơn một số nhà khác viết rất nhiều. Ngoài Tây Tiến và Mắt người Sơn Tây quá nổi tiếng và Đôi bờ trên đây, còn có Trắc ẩn, Mây đầu ô, Không đề. Thích mấy câu này trong Mây đầu ô:
Mây ở đầu ô mây lang thang
Ôi ! Chật làm sao
Góc phố phường
Mây ở đầu ô
Hẹn những chân trời xa lạ
Qua một ngọn cột đèn
Chiều tối lại bừng con mắt đỏ
Cành bàng mái cũ khẳng khiu
Vườn đẹp khi mùa rụng lá
và
Những gã hai mươi mùa xuân
Từ đâu thổi vào thành phố ?...
Còn đây là nguyên bài Trắc ẩn:
Trắc ẩn |
Quang Dũng |
Chưa gặp sao đành thương nhớ nhau ? Ðòi phen số mệnh cũng cơ cầu Người đi mang nửa hồn đơn lẻ Tôi về hoài vọng một đôi câu Khói thuốc chiều sông, hỡi dáng người ! Tôi viết chiều nay, chiều tưởng vọng Thời đại bao lần khô nước mắt Chiều ấy em về thương nhớ ai ? Một chút linh hồn nhỏ Một chút linh hồn nhỏ |
Chữ u uẩn dùng hoang phí quá. style Quang Dũng mất rồi hả anh?
ReplyDeleteNhưng sao cái entry này cứ vọng trong đầu em một câu thơ thôi:
"Chưa gặp sao đành thương nhớ nhau!"
(icon chớp chớp mắt!)
Quang Dũng dùng chũ "u uẩn" một lần nữa trong Mắt người Sơn Tây "Đôi mắt người Sơn Tây - U uẩn chiều lưu lạc - Buồn viễn xứ khôn khuây". Ba câu này anh nghĩ là hay nhất trong cả bài.
ReplyDeleteTruyền thuyết kể rằng Quang Dũng sáng tác bài Trắc ẩn sau khi kể chuyện vè một cô gái đẹp (hình như là một cô giáo). Nghe kể về cô này xong Quang Dũng trắc ẩn quá ra bờ sông ngồi hút thuốc và viết một mạch bài này. Thế mới có chuyện "chưa gặp sao đành thương nhớ nhau". Gặp nhau rồi có khi thành "gặp gỡ nhau rồi cấu chí nhau"!
Cô ấy là nhà báo đấy anh ạ
ReplyDeleteKhông phải cô giáo đâu!
Đúng là bản của bác Goldmund post hợp với chất lãng đãng của thơ Quang Dũng hơn.
ReplyDeleteChết chết, "Kinh thành em có nhớ ta chăng" là thơ Nguyễn Bính rồi còn đâu. Thơ bác này em thích quả "Quán ven đường" chính là bài có câu "Hồn lính vấn vương vài sợi tóc/Tôi thương mà em đâu có hay". Nhưng có bộ đôi hai bài hay là "Cố quận" và "Chiêu Quân", đặc biệt là "Chiêu Quân", làm từ khi còn rất trẻ, đại khái "Tuyết lạnh che mờ trời Hán quốc/Tỳ bà lanh lảnh buốt cung thương", "Quân vương chắc cũng say và khóc/Hồ xang hồ xang xự hồ xang".
ReplyDeleteỪ, cũng biết bài CHiêu Quân đấy, Quang Dũng làm khi 16 tuổi. Âm điệu cũng hay, nhưng chắc viết khi còn trẻ quá nên còn chỗ vụng. Chẳng hạn như: "Chiêu Quân che khép mền chiên bạch".
ReplyDelete