Wednesday, 2 November 2011

Charles Simic

Nhân đang cầm trên tay cuốn The World Doesn't End mua hộ bạn kia, chép ra mấy bài vậy. Ai đọc thì đọc ai không đọc thì thôi:) chứ dịch thơ thì xin kiếu (mà dịch ra chắc đã ai đọc?:)


The city has fallen. We came to the window of a house drawn by a madman. The setting sun shone on a few abandoned machines of futility. "I remember," someone said, "how in ancient times one could turn a wolf in to a human and then lecture it to one's heart's content."


***


The hundred-year-old china doll's head the sea washes up on its gray beach. One would like to know the story. One would like to make it up, make up many stories. It's been so long in the sea, the eyes and nose have been erased, its faint smile is even fainter. With the night coming, one would like to see oneself walking the empty beach and bending down to it.


***


I was stolen by the gypsies. My parents stole me right back. Then the gypsies stole me again. This went on for some time. One minute I was in the caravan suckling the dark teat of my new mother, the next I sat at the long dining room table eating my breakfast with a silver spoon.


It was the first day of spring. One of my fathers was singing in the bathtub; the other one was painting a live sparrow the colors of a tropical bird.


***


Đúng kiểu thơ mình thích.

31 comments:

  1. câu cuối: "one of my fathers", vui nhỉ

    ReplyDelete
  2. em dịch thử nhé


    Thành phố đang chuội dần. Chúng tôi tiến lại cửa sổ của ngôi nhà được vẽ nên bởi gã điên. Ánh chiều rút dần trên vài chiếc máy bỏ xó chẳng để làm gì. "Tôi nhớ," ai đó đã nói, "vào thời cổ xưa, làm thế nào để có thể biến một con sói thành người rồi giáo hoá nó - (đến) hết lòng."

    ReplyDelete
  3. Trao cho Cafe một cái Bắc đẩu bội tinh nhé:)

    ReplyDelete
  4. ôi, thế là tiệt mẹ cái cẳng dzồi!

    ReplyDelete
  5. "The hundred-year-old china doll's..." có thể hiểu thế này được không bạn Mund:

    Một cái đầu búp bê China bằng sứ trăm năm tuổi sóng rửa sạch dạt lên bờ cát xám.
    Tò mò về nó, người ta tô vẽ nên rất nhiều câu chuyện.
    Trôi quá lâu trong biển, mắt và mũi nó đã bị xoá, thậm chí nụ cười mờ nhạt của nó cũng bị xóa mờ.
    Và để thấy mình, đêm đến người ta len lén ra bãi biển đã vắng tanh mà ngắm nó...

    ReplyDelete
  6. Đọc bài thơ ấy thực tình chỉ muốn khóc, tuy nhiên có thể mình hiểu sai :( mình chỉ đọc được qua bác Guc!

    ReplyDelete
  7. "The hundred-year-old china doll's..." becomes "Một cái đầu búp bê China bằng sứ"?
    Chi Sonata is very... creative ;-)
    -GC

    ReplyDelete
  8. wow, hôm nay Google Translation của chị So oách thế:)

    bỏ chữ china đi chị ơi, vì china ở đây là sứ đó

    ReplyDelete
  9. hề hề, đã bảo là mình không biết tiếng Anh mà, oách chết bác Guc đi ;P

    ReplyDelete
  10. Bài sau thì bác Guc dịch thế này, đúng không Mund oi :))

    Bọn Di gan bắt trộm tôi
    Ngay lập tức bố mẹ tôi trộm lại
    Bọn Di gan lại cuỗm tôi lần nữa
    Và chuyện này cứ thế một thời gian

    Một phút trước tôi bú cái ti đen sì của bà mẹ ở carnavan
    Phút sau tôi đã ăn sáng bằng thìa bạc ở bàn ăn dài trong phòng ăn sáng choang!

    Với ảnh hưởng của ngày xuân đầu tiên
    Một ông bố của tôi hát vang khi ngâm mình trong bồn tắm
    Còn một ông bố khác vẽ con chim sẻ bằng sắc màu sặc sỡ của con chim thiên đường

    ReplyDelete
  11. Sonata cũng thử xếp thành thơ ;P
    (à mà sao không bài nào có đầu đề thế Mund?)

    Tớ bị bọn di gan bắt trộm
    Bố mẹ tớ liền cuỗm tớ lại ngay
    Rồi bọn di gan lại cắp tớ hôm nay
    Chuyện cứ thế một thời gian lần lượt

    Tớ vừa bú cái ti đen sì carnavan hôm trước
    Hôm sau đã đàng hoàng muỗng bạc ngồi phòng ăn

    Thế đấy khi ngày xuân đầu tiên
    Làm một ông bố của tớ hát vang trong bồn tắm
    Thì một ông bố khác của tớ lại say sưa tô vẽ
    hoang dã sắc màu lên chú chim sẻ loi choi.

    ReplyDelete
  12. Google với sự trợ giúp của chị So dịch thơ Charles Simic công nhận oách:)

    Nhưng lưu ý cả bác Gúc và bác So là mấy bài này không có vần, không xuống dòng, và không có đầu đề nhé

    ReplyDelete
  13. othea ;p

    Hì hì, vụ này kêu bằng phóng tác được ko? hai bài thơ này thực tình làm mình hứng thú, và nhớ đến bài viết của bác Phan Nhiên Hạo, bác í nói là thơ "hình ảnh" chuyển sang bất cứ ngôn ngữ nào (và chuyển kiểu nào-tớ nghĩ thế) cũng được, còn thơ "ngôn ngữ " kiểu như "tôi biết được tôi chết liền, lát sau xe đụng tôi hiền hậu thăng" (NTHL)thì không thể chuyển được!
    Bữa nay lũng đọan diễn đàn của bạn Mund ghê quá :))

    ReplyDelete
  14. ừ, em cũng chú ý đến quan điểm đó của PNH. Nhân tiện giới thiệu chị So tìm đọc Thiên đường chuông giấy nhé.

    ReplyDelete
  15. tìm ở đâu? hay Mund có thì cho chị mượn nào :)

    ReplyDelete
  16. "Bà mẹ mới" và "các ông bố" là Di gan cả, nên dịch là "bọn Di-gan" thì có vẻ không ổn nhỉ? Dân Di gan?

    ReplyDelete
  17. Sau khi khóc hết một lít nước mắt, em xin được đóng góp cho vườn thơ :PPP

    Thành phố rụng. Chúng tôi đến cửa sổ ngôi nhà vẽ bởi một người hâm. Mặt trời xế bóng chiếu lên vài cỗ máy hoang hoải. "Tôi còn nhớ," ai đó nói, "thời cổ đại, làm thế nào người ta có thể biến một con sói thành người và dạy dỗ nó từ tâm."

    ReplyDelete
  18. bao nhiêu người cảm tử lao vào, mà mình em thiệt mạng là sao :((

    ReplyDelete
  19. haha, chú cafe ganh tị à?:)

    Tân: "hoang hoải" nghĩa là gì thế?:) Mà thành phố chắc là thất thủ đấy, không phải rụng đi đâu đâu:)

    ReplyDelete
  20. "Thất thủ" thì lộ quá, "rụng" cho nó tù mù, thích hiểu sao thì hiểu hehe

    Hoang hoải là bị bỏ rơi trong sự phù phiếm tanh tưởi :))

    ReplyDelete
  21. Trời đất ơi, vào đây mới biết chàng thơ của mình đã bị hiếp trước khi về với mình, u uất quá :)

    ReplyDelete
  22. Quan niệm của PNH em nghĩ là đáng chú ý, nhưng luôn có sự chồng lấp/mờ/chéo éo le của cả hai thứ đó, ngôn ngữ và hình ảnh, ngay cả kiểu ngôn ngữ của Bùi Giáng, và hình ảnh như kiểu Thiên đường chuông giấy. Thơ nào cũng có thể là một thách thức về ngôn ngữ. Chị So chị So hâm mộ PNHạo thì tặng em sách gì đi, em photo thơ PNH gửi vào cho cả BKNDS:)

    ReplyDelete
  23. Tất nhiên không thể rạch ròi được, vì gì gì ngôn ngữ là chất liệu của thơ mà. Chị So đừng mất oan sách, mọi việc đã có Mun lo:)

    ReplyDelete
  24. Thơ hay quá!
    Google Translate dịch cũng siêu thế nhỉ! Thật là đáng nể.

    ReplyDelete
  25. Nhã Thuyên ơi, tặng anh tập thơ của em và tập thơ Phan Nhiên Hạo đi ;)

    ReplyDelete
  26. À cả tập thơ của bác Joseph gì nữa ấy. Nghe thấy nhiều bạn khen ;)

    ReplyDelete
  27. Mua cuốn này ở đâu vậy a Goldmund? Tks. Have fun.

    ReplyDelete
  28. anh Linh, giờ em học thói xấu của anh Mund, đổi cho em sách gì đi:)( Sách của PNH thì tặng sách photo thôi ạ). Chị So ơi, chị So nhận email của em chưa, em gửi địa chỉ em qua email đó. Anh Mund không từng bị oan ức, sao lại sợ hộ chị So hào hiệp chứ:P

    ReplyDelete
  29. Mund lo gì cơ Mund? chị So nghe chưa rõ, lo thơ PNH hay Simuc? chị So ước có cả hai đấy :))
    NT: Ừ chị nhận được rồi, sẽ gửi ngay, em cũng gửi ngay nhá :)
    Bạn Linh khen bác Gúc thì có mà khen cả ngày ;p

    ReplyDelete
  30. Giá bao nhiêu vậy a? Tks. Have fun.

    ReplyDelete

BẠN BÈ CŨNG LÀ MỘT TÀI SẢN