Sunday 4 October 2009

Những kẻ phá hoại

NHNG K PHÁ HOI

Raymond Carver

Carol và Robert Norris là bn cũ ca Joanne, v Nick. H quen nhau t ngày xưa, trước khi Nick gp Joanne. H quen nhau t khi Joanne còn là v ca Bill Daly. Hi y, nhóm bn người bn h - Carol và Robert, Joanne và Bill – mi cưới và đang theo hc sau đi hc ngành ngh thut. H chung nhà, mt ngôi nhà ln trên đi Capitol Seatle, chung nhau tin nhà và mt phòng tm. H hay ăn cùng nhau, hay ngi tán chuyn vi nhau đến tn khuya và cùng ung rượu vang. H đưa tác phm ca mình cho nhau xem đ săm soi và bình phm. Thm chí trong năm cui cùng chung - trước khi Nick xut hin và gp g Joanne – h còn chung nhau mua mt chiếc thuyn bum nh r tin đ dong trên h Washington nhng tháng mùa hè. “Nhng lúc bun vui, nhng khi thăng trm”, sáng hôm đó Robert nhc li câu này đến ln th hai, cười vang và nhìn vào mt mi người quanh bàn.

Hôm đó là sáng ch nht, h ngi quanh chiếc bàn trong bếp ca Nick và Joanne Aberdeen, ăn cá hi hun khói, trng tráng và bánh mì khoanh vi phó-mát kem. Món cá hi này do Nick đích thân câu được hè năm ngoái và đem chúng đi đóng gói hút chân không. Anh ct trong t đá. Anh thích nghe Joanne bo Carol và Robert rng cá do chính tay anh câu. Thm chí ch còn biết, hoc ra v biết con cá nng bao nhiêu. Ch bo: “Con này nng mười sáu pound”, và Nick cười h h. T đêm hôm trước, sau khi Carol gi Joanne và nói rng ch, Robert và Jenny, đa con gái mười tui ca h, mun ghé chơi trước khi ngang qua thành ph đ ra bin, Nick đã ly cá ra khi t đá .

“Con xin phép”, Jenny nói. “Bn con mun đi trượt ván.

“Ván trượt trong xe ”, Megan, bn ca Jenny nói.

“Các con mang đĩa li bn ra bát đi”, Robert nói. “Ri có th đi trượt. Nhưng đng đi xa. Quanh qun đây thôi nhé”, anh nói. “Nh cn thn.

“Có n không?” Carol hi.

“Dĩ nhiên, n mà”, Joanne nói. “Không sao đâu. Giá mình cũng có ván trượt. Nếu có, mình cũng đi vi các cháu.

“Nhưng ch lúc nào vui thôi”, Robert nói, như tiếp tc nhc li thi sinh viên. “Đúng không?”, anh nói, đón ánh mt ca Joanne và cười toe.

Joanne gt đu.

, có mt thi như thế”, Carol nói.

Nick có cm giác Joanne mun hi thăm v Bill Daly. Nhưng ch không hi. Ch cười, n cười mm hơi lâu mt tí, ri hi có ai mun ung thêm cà phê không.

"Cho mình thêm mt ít na, cm ơn," Robert nói. Carol bo: "Không" và khum bàn tay che ming cc. Nick lc đu.

"Anh k chuyn câu cá hi đi," Robert nói vi Nick.

"Cũng chng nhiu chuyn đ k," Nick nói. “Anh dy sm ra h, nếu tri không mưa gió và nếu có cá mà anh giăng câu đúng cách thì cá có th cn câu. Nếu may mn, c bn con cn câu anh có th bt được mt. Tôi nghĩ có người dành c đi đi câu cá. Tôi ch đi câu my tháng hè thôi, chuyn ch có vy.

“Anh câu t trên thuyn hay thế nào?” Robert hi, như th rt chú ý. Nick cm thy Robert không tht s quan tâm, nhưng chc anh nghĩ anh cn hi han thêm vì anh là người gi chuyn.

“Tôi có thuyn ”, Nick nói. “Nó neo ngoài bến”.

Robert kh gt đu. Joanne rót cà phê cho Robert, anh nhìn ch cười, như th vui mng vì câu chuyn gián đan. “Cm ơn Jo”, anh nói.

Khong na năm mt ln, Nick và Joanne gp Carol và Robert , tht lòng mà nói như thế là nhiu hơn mc Nick mun. Không phi anh không ưa h; anh quý h. S tht là anh quý h hơn bt c người bn nào khác ca Joanne mà anh tng gp. Anh thích cái khiếu hài hước sâu cay ca Robert, cái cách mà anh ta k chuyn có l bun cười hơn chính bn thân câu chuyn. Anh cũng quý Carol. Carol xinh xn, vui tươi, thnh thong vn còn v tranh acrylic. Nick và Joanne treo mt bc tranh Carol vẽ tng trong phòng ng. Trông Carol luôn d thương nhng lúc h ngi vi nhau. Nhưng thnh thong khi Robert và Joanne ôn chuyn cũ, Nick hay nhìn sang Carol, ch s nhìn anh li, mm cười và lc đu khe kh như th vic nhc chuyn cũ thế này không có ý nghĩa gì.

Tuy nhiên, thnh thong khi gp nhau, Nick không th không cm thy dường như anh đang b ngm ngm phán xét, và dường như Robert nếu không phi là chính Carol vn trách c anh vì đã làm tan v cuc hôn nhân gia Joanne và Bill và làm rã cái nhóm bn người vui v ca bn h.

Ít nht mt năm hai ln h gp nhau Aberdeen , mt ln đu mùa hè, ln na gn cui mùa hè. Robert, Carol và Jenny ghé qua thành ph trước khi ngược theo b bin v phía vùng rng mưa nhit đi bán đo Olympic, đến mt khách sn quen gn bin, mt nơi tên là Bãi Đá Mã Não, đó Jenny tìm nht đá mã não đy mt túi da đ mang v Seatle đánh bóng.

Ba người chưa bao gi ng li nhà Nick và Joanne – Nick nhn ra mt điu rng anh và Joanne chưa bao gi mi h li, dù Nick chc chn rng Joanne s rt sn lòng đón tiếp h nếu Nick đ ngh chuyn đó. Nhưng anh chưa bao gi đ ngh. Mi ln ghé thăm, h đến kp gi đ ăn sáng, hoc nếu không thì xut hin va vn trước gi ăn trưa. Carol luôn gi đin báo trước. H đúng gi, và Nick cm kích v điu đó.

Nick quý h, nhưng anh cũng có cm giác không thoi mái khi có mt h. Chưa bao gi, dù ch mt ln, h nói v Bill Daly hoc thm chí nhc đến tên Bill khi có Nick. Dù vy, khi bn người ngi cùng vi nhau Nick luôn mơ h cm thy Daly không quá xa xôi trong ý nghĩ ca mi người. Nick đã ly v ca Daly, và gi đây nhng người bn ca Daly hin din trong ngôi nhà ca người gây ra chuyn y, người đã làm cho cuc sng ca tt c bn h mt thi đo ln . Liu có phi là mt hình thc phn bi người bn cũ Bill Daly yêu quý ca h không khi Robert và Carol kết bn vi người đã gây ra chuyn đó? Khi ăn cơm nhà người đó và nhìn anh ta âu yếm choàng tay qua vai người đàn bà đã tng là v ca người mà h yêu quý?

“Đng đi xa con nhé”, Carol nhc li vi Jenny khi hai cô bé đi ngang qua bếp. “Mình sp lên đường ri đó.

"Không đâu m," Jenny nói. "Chúng con ch trượt ngay trước nhà thôi."

“Đ xem con có gi li không”, Robert nói. “Mình sp đi ri các con”. Anh nhìn đng h.

Cánh ca đóng li sau lưng bn tr, và nhng người ln quay tr li đ tài h nhc lúc sáng – khng b. Robert là giáo viên ngh thut trong mt trường trung hc Seatle, còn Carol làm trong mt ca hàng gn ch ph Pike. C hai băn khoăn không biết có ai bun đi châu Âu hay Trung Đông mùa hè y không. Thc tế, nhiu ngui bn ca h đã hy chuyến đi ngh Ý và Hy Lp.

“Quan nim ca mình là phi xem nước M truc đã”, Robert nói. Anh k m và cha kế ca anh mi đi ngh hai tun Rome v. Chuyn đu tiên xy ra là hành lý ca h tht lc sut ba ngày. Thế ri đêm th hai Rome lúc h th b trên ph Via Veneto đến mt nhà hàng không xa khách sn lm, lúc đó trên đường đy cnh sát mang súng máy đi tun, m anh b mt thng ăn cp đi xe đp git mt ví. Hai hôm sau, h lái chiếc xe thuê đi khi Rome khong 30 dm, trong lúc h vào vin bo tàng thì ai đó rch lp xe và g mt cái np ca pô. “Ti nó không ly bình c quy hay cái gì khác, mi người hiu không?” Robert nói. “Ti nó ly cái np ca pô. Có ai tưởng tượng ni không ch?

“Ti nó ly cái np ca pô đ làm gì?” Joanne hi.

“Ai mà biết được”, Robert nói. “Nhưng dù sao đi na thì mi vic đang tr nên ti t cho nhng người đó - cho du khách – k t khi chúng ta ném bom. Mi người nghĩ sao v chuyn ném bom? Có phi chúng ta đã phn ng thái quá không? Kh gió, mình nghĩ nó ch t hi hơn cho dân M. Bây gi ai cũng là mc tiêu.

Nick khuy cà phê và nhp mt ngm trước khi nói. “Tôi không biết na. Tht s không biết. Trong đu tôi, tôi vn trông thy cnh xác người nm trong vũng máu sân bay. Tôi chu.” Anh li khuy cà phê. “ Tôi nói chuyn vi vài người đây, h nghĩ rng l ra chúng ta nên nhân tin th thêm my qu na. Tôi nghe nói l ra người ta phi biến ch đó thành bãi đ xe. Tôi không biết liu chúng ta nên hay không nên làm gì. Nhưng tôi nghĩ chúng ta phi làm mt cái gì đó.

“À, như vy thì hơi nghiêm trng phi không” Robert nói. “Bãi đ xe? Ý anh nói san phng ch đó?

“Tôi nóilà tôi không biết l ra h phi làm gì. Nhưng cn phi phn ng.

“Ngoi giao’, Robert nói. “Trng pht kinh tế. C đ h cm thy túi tin ca h b đng chm. Ri h s t un nn và đi đúng đường thôi.

“Có ai ung thêm cà phê không?” Joanne hi. “Nhanh thôi. Ai mun ăn dưa nào?” Ch lui ghế li và đng lên.

“Mình không ăn được tí nào na đâu”, Carol nói.

“Mình cũng vy”, Robert nói. “Mình no ri”. Dường như anh mun nói tiếp v đ tài đang tranh lun, nhưng anh ngưng li. “Nick này, khi nào tôi xung đây đi câu cá vi anh nhé.

“Xung đi”, Nick nói. “Anh đến lúc nào cũng được. Đến và li bao lâu cũng được”.

“Khi nào đi là hay nht?

“Hay nht là tháng by. Nhưng tháng tám cũng được. Thm chí c mt hay hai tun đu tháng chín”. Nick bt đu k đi khái v chuyn câu cá bui ti thú v thế nào khi hu hết thuyn đã vào b . Nick bt đu k đi khái v cái ln mà anh v được mt con cá to đùng dưới ánh trăng.

Robert có v hơi nghĩ ngi. Anh nhp mt ngm cà phê. “Tôi s đi câu. Nếu anh thy được mùa hè này tháng by tôi s xung, .

“Được ch”, Nick nói.

“Tôi có cn chun b dng c gì không?”, Robert nói, t v quan tâm.

“Anh c đi tay không”, Nick nói. “Tôi có nhiu đ lm

“Cu có th dùng b đ câu ca mình”, Joanne nói.

“Nhưng vy thì cu không câu được”, Robert nói. Và đt nhiên câu chuyn câu cá kết thúc đó. T nhiên Nick thy cái cnh tượng ngi vi nhau hàng gi trên mt chiếc thuyn khiến c Robert và anh đu không thoi mái. Không, tht lòng mà nói anh thy quan h gia h không nên nhiu hơn vic ngi trong căn bếp xinh xn này mi năm hai ln, ăn sáng và ung cà phê chuyn vãn. Thế là va đ đp, và thế là va đ thi gian ngi cùng nhau. Thế là va tt. Nhiu hơn na là không th. Gn đây thm chí anh còn b qua mt chuyến hiếm hoi đi Seatle cùng vi Joanne, vì anh biết thế nào ch cũng mun ghé nhà Carol và Robert ung cà phê tán phét. Nick kiếm c đ nhà. Anh nói công vic tri g bn quá anh không đi được. Mt ln Joanne ng li nhà Carol và Robert, khi ch v nhà ch có v xa xăm vi Nick và trm tư sut my ngày. Khi anh hi v chuyến viếng thăm, ch nói rng , rng ăn ti xong h ngi nói chuyn đến khuya. Nick biết thế nào h cũng nói ti Bill Daly, anh chc chn v điu đó và cm thy hơi bc bi. Nhưng h nói chuyn v Daly thì sao? Joanne bây gi là ca Nick. Anh đã tng có th giết người đ có được ch. Anh vn yêu ch, và ch cũng yêu anh, nhưng anh không cm thy mê mui như xưa na. Không, bây gi anh s chng giết ai vì ch, và anh còn thy khó hiu ni ti sao ngày xưa anh li tng cm thy như thế. Anh nghĩ không bao gi đáng giết ai đó vì ch, hay vì bt c người nào khác trong chuyn yêu đương.

Joanne đng lên và bt đu dn đĩa.

“Đ mình giúp’, Carol nói.

Nick vòng tay quanh eo Joanne và siết nh, như th mơ h xu h v nhng gì anh đang nghĩ. Joanne đng yên, hơi cúi người xung bàn, và đ anh ôm. Ri mt ch hng lên, ch kh nhích người và Nick buông ch ra.

Bn tr, Jenny và Megan, m ca chy vào nhà bếp mang theo my thanh ván trượt. “Dưới kia có mt đám cháy”, Jenny nói.

“Nhà người ta đang cháy”, Megan nói.

“Cháy à?” Carol nói. “Nếu cháy tht thì tránh xa ra”.

“Mình ch nghe thy tiếng xe cu ha”, Joanne nói. “Mi người có nghe tiếng xe cu ha không?

“Mình cũng chng nghe thy gì”, Robert nói. “Các con đi chơi đi. Mình không còn nhiu thi gian đâu.

Nick bước li ca s và nhìn ra ngoài, nhưng có v như không có gì bt thường din ra c. Cái ý nim v mt ngôi nhà bc cháy lúc mười mt gi sáng mt ngày tri quang mây tnh là không th hiu ni. Ngoài ra, không h có báo đng, không có nhng xe đy người tò mò hay tiếng chuông kêu, tiếng còi báo đng rn rĩ hay tiếng phanh hơi rít lên. Dường như vi Nick đó là mt phn trò chơi ca bn tr.

“Ba sáng rt tuyt’, Carol nói. “Mình thích lm. Mình thy như mun nm lăn ra ng vy.” “Ti sao không?” Joanne nói. “Chúng mình có phòng tha trên gác. C đ bn tr chơi, hai người đánh mt gic trước khi khi hành.

“Đúng đy”, Nick nói. “Tt nhiên ri.

, Carol ch nói đùa đy mà”, Robert nói. “Mình đâu có li được phi không Carol?”, Robert nhìn v.

, không, không”, Carol nói và cười vang. “Nhưng mi th tht tuyt, như mi khi. Tht là mt ba tic sâm-banh ch có điu không có sâm-banh thôi.

“Loi ngon nht”, Nick nói. Nick đã b ung cách đây sáu năm sau khi b bt vì lái xe khi ung rượu. Anh cùng my người na đến các bui hp mt ca hi cai rượu, xác đnh rng đó là nơi anh cn đến, ri ti nào anh cũng đến đó, đôi khi mt đêm đến hai ln, trong sut hai tháng, cho đến khi không còn khát khao ung rượu, nói theo kiu ca anh, như th là anh chưa bao gi có khát khao y. Nhưng ngay c bây gi khi đã hoàn toàn b rượu thnh thong anh vn đến d các bui hp mt.

“Nói ti chuyn ung”, Robert nói. “Jo có nh Harry Schuster không? Tiến sĩ Harry Schuster, bây gi là chuyên gia cy ty, đng hi mình bng cách nào – nhưng cu có nh cái tic Giáng sinh mà hn gây g vi vợ hn không?

“Marilyn”, Joanne nói. “Marilyn Schuster. Lâu lm ri mình không nh ti cô nàng.”

“Đúng ri, Marilyn”, Robert nói. “Bi vì hn nghĩ v mình đã ngà ngà và còn đong đưa vi…

Anh ngưng đ lâu đ Joanne nói: “Bill.

, đúng ri, Bill”. “Đi khái, đu tiên li qua tiếng li, ri cô v qung chìa khóa xe xung sàn và bo: “Con bà nó, nếu anh đàng hoàng, minh mn và tnh táo đến thế thì anh lái đi”. Và thế là Harry – lúc ti h đi mi người một xe, hn đang tp s bnh viên – Harry đi ra và lái xe ca v qua hai block nhà, đ li, ri quay li xe mình và lái khong hai block đó, đ li, đi b li xe v, lái đi hai block, đi b li xe mình ri lái đi mt quãng na, ri li đ và đi b li xe v và lái đi vài block vân vân và vân vân.

Mi người cười rũ. Nick cũng cười. Câu chuyn tht bun cười. Nick đã nghe khi chuyn say xn, nhưng chưa bao gi anh nghe mt chuyn lòng vòng như thế. “Dù sao đi na”, Robert nói, “tóm li hn lái c hai chiếc xe v nhà bng cách y. Hn mt khong hai, ba tiếng đ đi được năm dm. Nhưng rt cuc hn cũng v đến nhà. Khi hn vào nhà đã thy Marilyn ngi bàn ri, tay cm môt ly rượu. Ai đó đã cho cô nàng quá giang. Khi Harry vào nhà, cô nàng nói: “Chúc mng Giáng sinh”, và tôi đoán là hn đã cho v đo ván.

Carol huýt sáo.

Joanne nói: “Ai cũng thy hai người đó không bn mà. H vi quá! Mình nh là năm sau c hai li cùng d tic Giáng sinh, ch có điu h đi vi người khác thôi.

“Bao nhiêu ln lái xe sau khi ung”, Nick nói. Anh lc đu. “Tôi ch b tóm c mt ln thôi.

“Anh may đy”, Joanne nói.

“Người khác mi may ”, Robert nói. “Nhng người đang lái xe trên đường y.

“Tôi b nht mt đêm”, Nick nói, “và thế là đ lm. T đó tôi b ung. Tht ra, tôi ch mà người ta gi là trm gii rượu. Sáng hôm sau mt tay bác sĩ thò mt vào - tên lão là bác sĩ Forester – và gi tng người vào mt cái phòng khám bé to ri khám qua. Lão ri đèn vào mt, bt xòe hai bàn tay ra, úp xung, lão đo mch ri nghe nhp tim. Lão ging mt bài v chuyn ung rượu, ri nói my gi sáng thì chúng tôi có th được th. Lão nói mười mt gi sáng tôi s được ra v. Tôi nói: “Bác sĩ, liu tôi có th v sm hơn được không?”. “Anh vi vàng làm gì?” lão hi. “Mười mt gi tôi phi có mt nhà th”, tôi nói. “Hôm nay tôi ly v.

“Thế ông ta tr li sao?” Carol hi.

“Lão nói: “Biến ra khi đây ngay, thưa quý ông. Nhưng đng bao gi quên chuyn này, anh nghe rõ chưa?” Và tôi đã không quên. Tôi b rượu. Chiu hôm đó trong đám cưới tôi không ung tí nào. Mt git cũng không. Chuyn vi tôi là thế. Tôi sợ kinh. Đôi khi cn phi có chuyn như vy, mt cú sc thn kinh tht s thì s vic mi thay đi.

“Tôi có thng em b mt gã lái xe say rượu tông cho gn chết”, Robert nói. “Nó vn còn đang dây nh lng lng và đeo chng st đ đi li.

“Hi ln cui đây, ai ung cà phê na không?” Joanne nói.

“Cho mình mt chút”, Carol nói. “Mình phi gi bn tr vào và lên đường thôi.

Nick ngó ra ca s và thy bên ngoài có nhiu xe chy ngang. Người ta hp tp đi li trên va hè. Anh nh Jenny và cô bé kia nói v mt đám cháy, nhưng Chúa , nếu cháy thì phi nghe tiếng còi báo đng và tiếng xe ch, đúng không? Anh đnh đng dy, nhưng li thôi. Anh quyết đnh lát na s ra ngoài xem th.

“Tht là điên r”, Nick nói. “Tôi nh hi tôi còn hay nhu nht, có ln tôi b cái mà người ta gi là tai biến do nghin rượu, tôi ngã nhào và đp đu vào cái bàn ung nước. May cho tôi là lúc đó tôi đang ngay trong phòng khám. Tôi tnh dy thy mình nm trên giường trong phòng khám và Peggy, v tôi lúc đó, đang cúi xung vi c bác sĩ và y tá. Peggy đang kêu tên tôi. Tôi b qun mt cun băng to tướng quanh đu, trông ging như mt cái khăn xếp. Bác sĩ nói tôi b lên cơn ln đu, nhưng s không phi là ln cui nếu tôi còn nhu. Tôi nói tôi hiu. Nhưng tôi ch nói cho có. Hi đó tôi đâu có ý đnh b rượu. Tôi t nh và cũng bo v rng tôi ngt chng qua vì căng thng thn kinh.

Nhưng ti hôm đó Peggy và tôi có tic. Chúng tôi đã lên kế hoch cho ba tic này trước my tun ri nên không th hy b vào phút chót và làm mi người tht vng. Các bn có hình dung ra không? Thế là ba tic vn din ra, khách kha đến và tôi vn qun cái cun băng đó. Sut đêm tôi luôn có mt ly vodka trong tay. Tôi bo mi người tôi đp đu vào ca xe.

“Sau đó anh còn ung bao lâu na?” Carol hi.

“Cũng lâu đy. Khong mt năm. Cho đến cái đêm b tóm.

“Khi mình gp Nick, anh tnh táo”, Joanne nói, và cht đ mt, như th l li.

Nick mân mê c Joanne. Anh nht my si tóc vương trên c v, vê gia my đu ngón tay ri th xung. Trên va hè, thêm nhiu người đi ngang qua ca s . Hu hết mi người đu mc áo dài tay và áo khoác. Mt anh chàng công kênh mt cô bé trên vai.

“Tôi b rượu khong mt năm trước khi gp Joanne”, Nick nói, như th nói cho mi người điu h cn phi biết.

“Anh k chuyn ông anh ca anh đi”, Joanne nói.

Thot tiên Nick không nói gì. Anh ngng vut ve c Joanne và b tay ra.

“Chuyn thế nào?” Robert nói, hơi nhm người v phía trước. Nick lc đu.

“Sao?” Carol nói. “Nick? Không sao, tùy anh mun k thì k.

“Thế nào mà chúng ta li nói đến chuyn này nh?” Nick nói.

“Anh khơi chuyn ra, anh yêu ”, Joanne nói.

m, chuyn là lúc đó tôi đang c cai rượu, và tôi cm thy tôi không th cai nhà được, tôi li không mun đi nhng ch như trung tâm y tế hay tri cai rượu, các bn biết đy, trong khi đó anh tôi có mt căn nhà ngh mát thi gian đó đang đ không – lúc y là tháng mười – thế là tôi gi anh hi liu có th đến đó và li mt, hai tun đ tìm li chính mình. Lúc đu anh nói được. Tôi bt đu sp xếp đ đc vào va-li và thm nghĩ mình hnh phúc vì có gia đình, hnh phúc vì có mt ông anh sn lòng giúp đ. Nhưng ngay sau đó đin thoi reo, chính là anh tôi gi, nói rng anh va bàn vi v, và anh xin li, anh bo không biết phi nói vi tôi như thế nào, nhưng v anh s tôi có th làm cháy ri nhà. Anh nói tôi có th làm rơi thuc lá cháy d, hay không dp la. Nói chung, h s tôi có th làm cháy nhà, và anh xin li nhưng anh không th cho tôi đến đy được. Tôi nói không sao, và ly đ trong va-li ra.

“Chao”, Carol nói. “Anh ca anh mà cư xthế à. B rơi anh”, ch nói. “Chính anh rut ca anh.

“Nếu tôi vào thế anh y, tôi cũng chưa biết chc mình x s thế nào”, Nick nói.

“Chc chn anh s cho anh y nh, anh yêu”, Joanne nói.

m, hn là anh s cho”, Nick nói. “Chc chn. Anh s cho anh y đy, kh gió tht. Ch là mt cái nhà. Có quái gì đâu? Nhà có th mua bo him được mà.

“Kinh tht”, Robert nói. “Vy ri bây gi quan h gia anh và ông anh trai thế nào?”

“Không có gì c, rt bun phi nói vy. Hi lâu ri anh y hi mượn tin, tôi cho mun và anh y tr đúng hn. Nhưng phi năm năm ri chúng tôi không gp nhau. Còn v anh thì lâu hơn na.

“Nhng người này t đâu ra vy nh?” Joanne nói. Ch đng lên, buc li ca s và kéo rèm.

“Bn tr nói có đám cháy gì đó”, Nick nói.

“Tm phào. Không th có mt đám cháy được”, Joanne nói. “Đúng không?

“Hình như có chuyn”, Robert nói.

Nick bước ra trước m ca. Có mt chiếc xe chy chm li ri đ bên l đường trước nhà. Mt chiếc khác vượt qua và đ bên kia đường. Lác đác my người đi b ngang qua nhà. Nick bước ra sân; Joanne, Carol và Robert đi theo. Nick nhìn dc theo đường và thy khói bc lên, đám đông l nh, hai xe cu ha và mt xe cnh sát đ ngay ngã tư. Lính cu ha đang chĩa vòi vào vách nhà – nhà ca gia đình Carpenter, ch mt cái liếc mt là Nick nhn ra. Khói đen ta t các vách nhà, và la ngoi ra t mái. “Ly Chúa, qu tht là có mt đám cháy”, anh nói. “Bn tr nói đúng”.

“Sao bn mình không nghe thy gì nh?” Joanne nói. “Mi người có nghe thy gì không? Mình chng nghe thy gì c.

“Robert, mình nên li đng đó và xem con đâu ri”, Carol nói. “Chúng có th làm qun chân người ta. Chúng cũng có th li quá gn hay đi loi vy. Chuyn gì cũng có th xy ra.

C bn người bt đu đi dc theo va hè. H nhp vào mt nhóm người khác đang đi thong th. H đi cùng vi nhóm này. Nick có cm giác h đang do chơi. Nhưng trong lúc đó khi mt h hướng v ngôi nhà đang bc cháy, h thy lính cu ha tưới nuc lên mái nhà, nơi ngn la c bùng ra. Vài anh lính cu ha khác chĩa vòi nước vào ca s trước. Có mt người đi mũ bo h có dây, mc áo khoác đen dài và mang bt đen cao đến gi mang mt cái rìu bc ra phía sau nhà.

H đến gn ch đám đông đang đng nhìn. Xe cnh sát đ gia đường, h nghe thy tiếng b đàm rt rt trong xe gia ting ngn la đang chc qua vách nhà. Cht Nick nhìn thy hai cô bé láng cháng phía trước đám đông. “Tụi nhỏ kia ri”, anh nói vi Robert. “Kia kìa. Thy chúng không?

H xin li mi người và len li qua đám đông đến sau hai cô bé đang ôm thanh ván trượt.

“Bn con đã nói mà”, Jenny nói. “Thy chưa? Mái nhà đang bc cháy.” Megan đng ôm thanh ván trượt bng mt tay, còn tay kia nm li và đút vào mm.

“Ch có biết chuyn gì không?” Nick hi người ph n bên cnh. Cô đi mt cái mũ rng vành và đang phì phèo thuc lá.

“Có người phá hoi”, cô nói. “Tôi nghe lán mán vy.

“Nếu bt được bn này thì nên x t, còn không thì còng chúng li và qung chìa khóa đi”, anh chàng đng cnh cô nói. “Nhà này đang đi du lch Mexico và thm chí h không biết rng khi v h s chng có nhà mà . Người ta chưa liên lc được vi h. Tht ti nghip. Anh hình dung ra không? H s v nhà và thy mình chng còn nhà đ na.

“Nó sp sp!” anh lính cu ha cm rìu thét lên. “Lui ra! Lui ra!

Không có ai đang đng gn anh hay gn ngôi nhà c. Nhưng mi người trong đám đông cũng nhúc nhích chân hoc liếm môi, và Nick có th cm thy anh đang căng thng. Trong đám đông có ai đó nói: “Ôi ly Chúa tôi, ly Chúa tôi!

”Nhìn kìa”, có tiếng người khác.

Nick ép sát Joanne hơn, lúc đó ch đang chăm chú nhìn đám cháy. Tóc trên trán ch có v ướt. Anh vòng tay quanh ch. Khi choàng tay anh cht nhn ra sáng hôm y anh đã ôm ch ít nht ba ln như thế.

Nick kh ngonh đu sang hướng Robert và ngc nhiên nhn thy Robert đang chăm chú nhìn anh thay vì ngôi nhà. Mt Robert đ lng, v lnh lùng, như thế mi chuyn xy ra – ha hon, tù ti, phn bi, ngoi tình, đo ln trt t đã đnh - đu do li ca Nick và anh phi chu trách nhim. Nick chm chm nhìn li, tay vn vòng quanh eo Joanne, cho đến khi Robert hết đ mt và cp mt xung. Khi Robert ngước mt lên ln na, anh không nhìn Nick. Anh nhích li gn v như đ bo v v mình. H đu đng xem lính cu ha xt nước vào căn nhà đang cháy.

Nick và Joanne vn ôm nhau khi đng xem, nhưng khi v anh níu vai anh mt cách vô thc, Nick li cm nhn được cái cm giác quen thuc đôi khi anh vn có, rng anh chng h biết v anh đang nghĩ gì.

“Em đang nghĩ gì đy?” anh hi v.

“Em đang nghĩ v Bill”, ch nói.

Anh vn ôm v. Ch im lng mt hi ri nói: “Anh biết đy, thnh thong em vn nghĩ v Bill. Dù sao đi na anh y vn là người đu tiên em yêu.

Anh vn ôm v. Ch ng đu lên vai anh và trân tri ngó căn nhà đang cháy.

Goldmund dch t nguyên bn tiếng Anh Vandals.

6 comments:

  1. "nhưng cậu có nhớ cái tiệc Giáng sinh mà hắn gây gổ với hắn không?"

    Bác gõ thiếu chữ vợ rồi, nếu không có "vợ" thì người ta đi gây gổ với chính mình à? Có nhẽ đâu thế :)

    ReplyDelete
  2. Cảm ơn bạn. Đã sửa.

    ReplyDelete
  3. Dịch hay lắm. Có đăng không bác Gỗ.

    ReplyDelete
  4. Cài này post ở Evan cách đây 5 năm bác. Cuối tuần vừa rồi đem ra chỉnh sửa lại khá nhiều, rồi post lại ở đây hầu các bác chơi.

    ReplyDelete
  5. Trong câu này: "Một lần Joanne ngủ lại nhà Carol và Robert, khi chị về nhà chị có vẻ xa xăm với Nick và trầm tư suốt mấy ngày", có thể dùng từ "xa cách" thay cho "xa xăm" được không?

    Theo tôi, người ta thường nói ví dụ như: vùng đất xa xăm, ánh mắt xa xăm, ký ức xa xăm....Nhưng người ta có dùng "xa xăm" để chỉ một thái độ, phản ứng tình cảm không nhỉ. Mình đưa ra câu hỏi vì thật sự mình thắc mắc không biết dùng từ nào hay hơn, bởi vì cách dùng từ tùy thuộc vào thói quen sử dụng từ của cá nhân và là sự phản ánh lại những gì mình đọc/nghe thấy.

    ReplyDelete
  6. Có lẽ dùng "xa cách" thì chuyển tải RV tốt hơn, vì văn RV lạnh, thường không để lộ cảm xúc. "Xa xăm" cũng được, nhưng có vẻ GM quá:)

    ReplyDelete

BẠN BÈ CŨNG LÀ MỘT TÀI SẢN