Thursday 29 July 2010

Những ghi chép ở hiệu sách


1. Nếu bạn làm việc văn phòng, 8 tiếng một ngày dán mông vào ghế, mắt chằm chằm nhìn máy tính đắm đuối và mãnh liệt hơn nhìn vợ/chồng hay người yêu, đi hiệu sách vào cuối ngày làm việc là một ý tưởng không tồi. Ở hiệu sách, đặc biệt hiệu sách nước ta, bạn sẽ có cơ hội tập thể dục một cách toàn diện: bạn sẽ phải đứng lên, ngồi xuống, rướn người lấy những cuốn trên cao, bò ra sàn xem những cuốn dưới thấp - những động tác này đặc biệt tốt cho lưng, bụng, lườn, cơ đùi trước và đùi sau, cũng như cơ bắp tay; bạn lật những trang sách? - đó là cách hiệu quả để thư giãn những ngón tay sau một ngày rê chuột quá nhiều; khi mắt bạn nhìn gần đọc thử một trang, rồi nhìn xa lướt qua dãy kệ, nhân tiện ngó xem cô bán hàng hôm nay mặc áo dài màu gì, có đang nặn mụn hay ngoáy mũi, đích thị đó là một bài tập tốt cho mắt; còn nữa, nếu bạn e ngại khớp cổ bạn dạo này hơi cưng cứng, thì đừng lo lắng chi, vì các gáy sách ở Việt Nam chưa bao giờ thống nhất một chiều in: bạn sẽ ngoẹo trái để đọc gáy cuốn của nhà xuất bản này, và ngoẹo phải để đọc gáy cuốn của nhà xuất bản khác, chưa kể nếu sách để nằm ngửa, mà lại nằm dưới đáy một chồng sách nặng, nếu không muốn rút ra và làm đổ nguyên chồng sách, bạn chỉ còn cách xoay cổ về phía háng (của mình). Đấy là tập thể dục ở những tiệm sách mới như Fahasa hay Phương Nam. Còn nếu bạn muốn tập thêm bài hít đất, bạn có thể ghé một tiệm sách cũ, chẳng hạn 28 Đồng Khởi, nơi có khá nhiều sách ngoại văn cũ mà anh chủ tiệm nhất quyết không biết mình có những cuốn gì. Tất nhiên, nếu nguyên chồng sách ầm lên lưng bạn, thì bạn có quyền cho phép mình tưởng tượng thưởng thức một chầu massage body miễn phí.
2. Trong các hiệu sách Việt Nam, việc sách được sắp xếp theo thứ tự nào là một bí ẩn lớn lao. Nhìn chung, người ta có thể nhận ra sách được xếp theo lĩnh vực, chẳng hạn văn học Việt Nam, văn học nước ngoài, kinh tế, chính trị, nông nghiệp, phong thủy. v.v. Nhưng trong từng lĩnh vực, liệu có một trật tự nào chăng? Đơn cử lĩnh vực mà tôi hay mon men nhất - văn học - tôi ngàn lần băn khoăn tại sao Istanbul của Pamuk nằm ở đầu này mà Tuyết cũng của Pamuk lại nằm tận đầu kia dãy kệ? Ở Fahasa Lottemart Quận 7, nơi từng có khá nhiều tiểu thuyết của Auster và Kundera, mỗi lần tôi ghé lại thấy những cuốn tôi từng nhìn thấy được chuyển sang vị trí khác. Có vẻ sách được xếp theo một trật tự ngẫu nhiên, bất định, khiến cho việc tìm được một cuốn sách hay ở đây mang lại cho ta một niềm vui thình lình khôn tả. Dẫu nói vậy, tôi không khỏi băn khoăn tại sao chưa có hiệu sách nào bắt chước các hiệu sách nước ngoài sắp xếp sách theo thứ tự tên tác giả trong bảng chữ cái?
3. Một băn khoăn khác là các nhân viên bán sách có đọc sách không? Hoặc nếu không đọc, ít ra họ có biết gì về những cuốn sách mà họ bán? Sau vài lần nhờ nhân viên nhà sách tìm giùm vài cuốn, tôi đồ chừng họ không biết gì về sản phẩm họ bán cả. Tôi cũng chưa thấy nhà sách nào ở Việt Nam có kệ Sách chúng tôi giới thiệu, kiểu như Recommended by Staff thường thấy ở các nhà sách nước ngoài. Kể cũng lạ, nếu bạn đi mua máy tính hoặc máy hút bụi, nhân viên bán hàng thường có khả năng chỉ dẫn bạn cặn kẽ về tính năng sản phẩm họ bán, còn khi đi mua sách, bạn không thể trông mong gì nhiều từ nhân viên bán sách.

61 comments:

  1. 28 Đk chắc là anh Thọ. Anh Thọ hôm nọ thấy Xu béo lăng quăng ở ĐK, vẫn gọi, chứng tỏ chưa quên. Nhà anh này rất thú vi. Có người em ruột là Dũng Lao Động, bán tạp chí ngoại ở Nguyễn Huệ (Eden). Tây ở SG chắc đều biết anh này. Còn một anh nữa là anh Lộc, bán sách ở đối diện ĐHKT (Nguyễn Đình Chiểu).

    Chỉ có Fahasa và Phương Nam là Xu béo mù tịt vì nhà nước thay đổi nhân sự. PN thì chắc vẫn có chị Lệ ngày xưa rất là đẹp. Giờ có thể vẫn đẹp nhưng lâu không gặp nên không biết.

    Chú Mun làm cái fund raising đi, lấy tiền mở hiệu sách. Anh mà làm sách đảm bảo các nhà sách khác ở SG đi về nơi xa vắng hết hehehehe. Hoặc là ngược lại, toàn đến đọc ké, không bán được sách lại còn tốn thuốc lá cafe.

    ReplyDelete
  2. Thực ra thì tiêu chí của nhà sách cũng muốn xếp sách theo danh mục tác giả hoặc thể loại, nhưng chuyện nhân viên bán sách phải đọc sách để tư vấn thì chắc khó, khó lắm...

    ReplyDelete
  3. Lottemart có Kundera với Auster bản tiếng Anh hả anh? giá có chát lắm không? Em không rành thị trường ngoại văn ở VN lắm nhưng có lần lên Fahasa Hai Bà Trưng thấy sách nhập có khi còn rẻ hơn mua ở Úc nhợn :D.

    ReplyDelete
  4. Bác Xu: Em chỉ có một ham muốn, một ham muốn tột bực, đó là được nhìn thấy một tiệm sách do chính tay em mở và đứng bán. Ngày ấy, ngày ấy nhất định sẽ đến:)

    Bác Phú: Nhân viên bán bảo hiểm, bán tour du lịch, thậm chí bán sản phẩm tự có, đều có thể nói rành mạch về sản phẩm mình bán. Tại sao nhân viên bán sách lại không?

    ReplyDelete
  5. Tân: có, dạo trước khá nhiều sách hay, nhưng dạo này phần lớn sách nhảm nhí. Sách ngoại văn nhập về VN bán rẻ hơn nước ngoài, giá trung bình 140 -180 nghìn/quyển, bìa mềm.

    ReplyDelete
  6. Anh Mund so sánh thật buồn cười.
    Nhân viên bảo hiểm hay bán tour du lịch đọc cùng lắm là 1 cuốn sách đủ luôn kiến thức đi bán vài năm.
    Nhân viên bán sách mà phải đọc hiểu hết sách họ bán thì đã đi làm luật sư rồi :P

    ReplyDelete
  7. Chú mở tiệm sách đi. Còn anh đứng bán.

    Thủa Cinebox, từ lúc chưa gọi là Cinebox mà goi là Lý Chính Thắng đến lúc gọi là Cinebox, còn ăn khách. Rồi Megastar ăn khách. Anh chỉ có 1 ham muốn tột cùng là đứng bán vé cine cho các em sành điệu chân dài. Cinebox giờ đổi chủ, bạn bè đi sạch, hết cơ hội xin vào làm chân bán vé rồi. Chả lẽ lại xin qua Galaxy.

    Gần đây chân dài sành điệu cũng đi hiệu sách rồi. Cho nên chú Mun mở hiệu sách đi, còn anh đứng bán.

    ReplyDelete
  8. Tôi thấy Fahasha Nguyễn Huệ là nơi dễ mua sách nhất bao nhiêu năm qua.Sách được sắp xếp theo tên tác giả, tương đối dễ tìm theo chủng loại, nhân viên không biết có đọc hay không, nhưng cũng khá nhanh nhạy trong việc tìm sách.
    Bác có đề cập đến nhà sách mà trong đó nhân viên cũng là những người đọc sách để có thể tư vấn, thiệt ra có rất nhiều nhà sách nhỏ mở ra với lý tưởng ban đầu như thế, nhưng theo thời gian và không kham nổi với nhịp độ của thị trường,đa số là phá sản.Buồn là ở chổ đó.

    ReplyDelete
  9. bởi vậy em thích những hiệu sách nhỏ, ít ra nhân viên cũng biết cuốn sách tên đó có đang nằm ở đâu trong đó để còn biết đường lôi ra cho mình. đó là nói sách mới; sách cũ thì hên xui.

    ReplyDelete
  10. Hà hà, vậy là Anh chưa ghé 179?

    Mund mở tiệm, 5xu đứng bán, em đánh bóng nền nhà. Được á! :))

    ReplyDelete
  11. Bác GM có hay mua sách vỉa hè ko nhỉ ? Sách ở vỉa hè thường được bày theo bìa , bìa xanh , bìa trắng lại chen thêm tí bìa vàng trông vui mắt. Cũng giống như trong hiệu sách, người bán hàng mù tịt về thứ mình bán ra .
    Dù sao, nhờ sự mù tịt của người bán hàng mà mình có việc để giết thời gian , mỗi lần vào hiệu sách CÂNT cũng mọc rễ ở đó chừng 1h mới dứt ra được

    ReplyDelete
  12. Vịt: Ai bắt đọc hết đâu. Nhưng ít ra phải biết gì đấy chứ. Còn nếu muốn đọc một cuốn thôi, thì có một cuốn tên là: "Làm thế nào để nói về những cuốn sách bạn chưa đọc?"

    CANT: Thỉnh thoáng cũng mua vỉa hè.

    BA: Anh mở tiệm, Xu bán, Bảo Anh đứng trước cửa vẫy khách vào:)

    ReplyDelete
  13. Nhân viên bán sách có thể đọc, nhưng tư vấn thì khó lắm. Có lẽ, với nhân viên, họ nên và cần phải biết nói chuyện về sách thì hay hơn bạn ạ!

    Vào hiệu sách, nhất là hiệu sách cũ, luôn cho ta cảm giác bồi hồi. Có lần, tôi kiếm được cuốn Tân Quốc Văn lớp nhất nhờ vào một hiệu sách cũ đấy.

    ReplyDelete
  14. Bác Thụy: Chính là "phải biết nói chuyện về sách" đấy bác. Đại loại biết cuốn nào nằm ở đâu, tác giả là ai, có viết cuốn nào khác, đại loại sách nói về cái gì. Ngoài ra, các nhà sách thường có hẳn một dãy kệ bày những cuốn sách do nhân viên nhà sách giới thiệu.

    ReplyDelete
  15. Nếu muốn tìm người bán sách biết nói chuyện (ở mức tối thiểu) về sách, mời bác Mun ra thăm hiệu chị Hoa, số 5 Đinh Lễ. Chị này chắc chắn đã đọc qua cuốn cẩm nang hữu dụng mà bác nhắc ở trên. :D

    ReplyDelete
  16. Thế bác Mund mở trường đào tạo Nv nhà sách đi. Nhiều lúc thắc mắc mấy chị áo dài tha thướt đã đc dạy những gì và ngoài chuyện lượn qua lượn lại nhắc khách ko đc ngồi xuống đất thì sao hỏi cái gì mấy chị cũng ú ớ (trừ đường đến văn phòng phẩm với chỗ bán siêu nhân gấu bông)?

    ReplyDelete
  17. Trang: Nghe tên chị ấy nhiều nhưng chưa có hân hạnh diện kiến.

    Dex: Nhân viên anh thuê 5xu rồi, không cần đào tạo:) Nhân viên nhà sách khác thì đào tạo sao nổi!

    ReplyDelete
  18. Đằng sau mỗi quyển sách Anh Mỹ nó thường có một dòng chữ nhỏ, như "Software Engineering" để người bán sách dễ xếp loại. Goldmund đọc sách nhiều chắc chắn là biết rồi, mình chỉ muốn nói với những ai chưa biết.

    Người bán bên Mỹ thì cũng rất thân thiện, họ hay lại hỏi "Do you need some help?" rồi lăng xăng tìm kiếm, hay order sách nếu không có.

    Mấy cuốn "bookseller recommended" tiệm nào cũng có, nhưng hình như những người vào hiệu sách đều biết mình mua loại nào.

    Hiệu sách là nơi học sinh, sinh viên đóng đô để học bài trong tuần hay cuối tuần. Xưa thì nó hay cho mấy cái bàn, ghế, dạo này bà con chỉ học mà không mua sách, nó bèn đem ghế xếp thành hàng dài bên thành cửa sổ. Tất cả đều có tiệm bán cafe luôn ngay trong tiệm nên rất tiện. Mỗi khi kẹt xe freeway tôi hay giết thời gian bằng cách ghé vào tiệm sách, mua ly cafe rồi tìm một quyển sách Art hat Architecture có hình để xem.

    ReplyDelete
  19. Há há, vụ vẫy khách vào phải tuyển chân dài chớ. Vừa hiệu quả vừa khác biệt.

    Rất cần một vài tên đánh bóng nền nhà Anh ạ, người ta nhìn vào sẽ thấy tiệm sách mình ấm áp. Anh nhớ lót thảm nhá! :))

    ReplyDelete
  20. thế thì cho em xin chân giữ xe, anh Mund nhỉ!

    ReplyDelete
  21. mình đố các bác mở hiệu sách mà sống được đến một năm đấy

    nếu muốn mở hiệu sách, trước đó hãy đấu tranh cho luật một giá :d (tranh thủ lobby cái hehe)

    ReplyDelete
  22. "Sau vài lần nhờ nhân viên nhà sách tìm giùm vài cuốn, tôi đồ chừng họ không biết gì về sản phẩm họ bán cả"
    Ừ, có lần mình hỏi cuốn Cơm chiều của Ngô Phan Lưu thì cô nv sốt sắng bảo mình: sách nấu ăn hả chị? (kể ra trông mình cũng hơi giống ôsin!)

    ReplyDelete
  23. Mund nhìn xa trông rộng thì là bầu quách Nhị Linh vào Quốc hội nhỉ :))

    ReplyDelete
  24. khi ngày ấy đến, em cũng xin bác 1 chân bán sách, đi ca:))

    ReplyDelete
  25. Bác Mun bỏ tiền ra mở một hiệu sách đi, đỡ phải mua sách về đọc nữa chứ :))

    ReplyDelete
  26. Em thích phong cách tự trào hóm hỉnh của bác đấy bác Mund ạ! :)

    Nhân đây hỏi bác luôn là bác đọc The White Tiger chưa? [chỉ là hỏi han thôi, không ý gì khác, hè hè]

    ReplyDelete
  27. Anh mở nhà sách đi, em lo mục Staff Recommendations cho ;)

    ReplyDelete
  28. Sonata: Lần sau chị ra nhà sách nhờ nhân viên tìm cuốn Kỹ nghệ lấy Tây xem thử họ chỉ đi đâu. Có khi họ chỉ sang phần Kinh tế quốc dân:)

    ReplyDelete
  29. Anh làm nghề bán sách thực thụ, từ giới thiệu sách nấu ăn cho các chị đến order sách Y khoa cho các bác sỹ, thậm chí khó nhất là bán journal, anh còn chiến được. Chú Mun cứ yên tâm. Chỉ có điều mở cái bookshop cỡ nhỏ thôi (nhưng tiêu chuẩn), cũng tốn vài trăm ngàn USD rồi. Được cái làm khéo, mua tận rễ bán cao hơn cả ngọn thì thu hồi vốn cũng nhanh. Chưa kể làm sách remainder (chính là cái sách Powell mà chú kể khi đi Mỹ ấy) mà tinh khôn thì cũng lãi lắm, chưa kể rất vui. Nếu gặp may ta có thể tặng miễn phí Raymond Carver, Hemingway cho cả ngàn bạn đọc haha.

    ReplyDelete
  30. Chemiblog: Cọp Trắng trong rừng rậm hả? Xơi rồi. Ngon!:)

    Tình hình là bạn nào muốn làm thuê cho tôi nộp CV từ bay giờ nhé. Phỏng vấn ba vòng (vòng 1, vòng 2, vòng 3)hẳn hòi chứ quen biết không ăn thua đâu. Tip để chuẩn bị: Đọc hết 100 cuốn tiểu thuyết hay nhất mọi thời đại:)

    ReplyDelete
  31. Comment của bạn Trần Thu Trang trên Facebook: Nếu chữ trên gáy sách quay ngược chiều kim đồng hồ, tức là chân chữ đạp vào bìa 1, người vẽ bìa/nhà xuất bản thường khá già cỗi, vì kiểu quay chữ này là của dân chịu ảnh hưởng của Pháp hoặc Nga học. Nếu chữ trên gáy sách quay xuôi chiều kim đồng hồ, người vẽ bìa/nhà xuất bản thường trẻ trung năng động hơn, vì kiểu quay chữ này là theo phong cách Anh Mỹ.

    ReplyDelete
  32. 1/ Chính thức khi nào Mund mở tiệm? Để còn lên lịch đọc chứ.

    2/ Hay nhất mọi thời đại của nguồn nào? Nguồn khác nhau lại tòi ra 100 cuốn khác nhau à. :D

    3/ Hí hí, Mund đọc được bao nhiêu trong 100 cuốn rồi ạ? Hay là người đi xin việc phỏng vấn ngược người thuê thì ... oe oe oe :D

    P/S:

    * Anh ơi, dành riêng một góc/một tầng cho thuê/bán/đọc tại chỗ... sách cũ sách xưa, "thuê" đầu nậu ở ngoải thầu vụ này. :D

    ** Oài, có vẻ như ước mơ đang dần dần bò vào hiện thực rồi í nhỉ :D

    ReplyDelete
  33. ở đường Láng có quán của một chị thường hay discount cho khách sau khi được chị này nhận xét : " Em biết chọn sách đấy , giảm cho e 10% cuốn này, cuốn này " ... nhưng h thì chị ấy mất hút rồi .

    ReplyDelete
  34. BA: Nguồn nào thì đếm đi đếm lại cũng mới đọc chừng 20 cuốn. Nhưng nhân viên phải giỏi hơn chủ mới thành công chứ, he he:)

    Mình thuê luôn một nhà phê bình ngồi đó để trao đổi về sách với khách hàng nhé:)

    ReplyDelete
  35. Bác Mund cho cái list 100 hay nhất mọi thời đại đi chứ. Hehe.
    "Cọp trắng" bác Mund đọc bản nguyên tác hay bản dịch heng? Bác Mund quả là trùm đọc sách mà, em mới ti toe mua thôi, nhưng vẫn đang luyện Raymond Carver (nhờ blog bác giới thiệu) nên chưa rờ tới Cọp với chả Báo. :)
    Rồng Ngố

    ReplyDelete
  36. Bản dịch. Bạn đang đọc cuốn nào của Raymond Carver?

    List 100 cuốn thì nhiều mà, bạn search một phát Google cho một đống!

    ReplyDelete
  37. Em đang đọc Where I'm Calling From. Nhưng tập này lại thiếu vài bài trong cuốn "Will You Please Be Quiet, Please?" mà bác Mund đã dịch trên blog. Có lẽ em sẽ mua Will You Please Be Quiet, Please? để bổ sung... :)

    ReplyDelete
  38. Where I'm Calling From là hợp tuyển, nhặt ra từ 4 tập kia mỗi tập vài truỵện thì phải.

    ReplyDelete
  39. Chính xác đấy ạ! Vì lần đầu đọc Raymond Carver nên em đọc tuyển tập các truyện hay (do chính Raymond chọn và biên tập) rồi nếu thực sự thích sẽ tìm đọc các tập khác. Hehe.

    ReplyDelete
  40. Trời, tưởng gì chứ 100 quyển là chuyện nhỏ, nhưng theo cái list của riêng em, anh thấy có được hôn?
    Xí trước là em chỉ chào thua tiểu thuyết Quỳnh Dao, truyện tình cảm thế hệ mới của Trung Quốc và Nhật Bản đang rầm rộ, anh Mac Lervy,các tiểu thuyết đẫm lệ...còn lại là em xơi tuốt hết.
    Đùa một chút, chứ nếu có 1 tiệm sách nho nhỏ thôi, mà có tông màu "gỗ mun",cửa gỗ, kệ gỗ, có bình hoa dại tim tím ở quầy tính tiền, có thoang thoảng hương tinh dầu lavender (thoang thoảng thôi, vì thơm quá mất mùi của giấy sách)...có du dương vài bài của Secret Garden, thì chẳng cần discount như Cửu Đức ở NTMK thì em vẫn hào hứng đên đó để tìm sách.
    Chúc anh sớm sẽ thực hiện được mong uớc.

    ReplyDelete
  41. thích comment của chị mooncakesg :)

    Cái entry này của anh thiệt thành công. Ý tưởng người viết thú vị mà ý tưởng bạn đọc cũng thú vị. Anh nhớ mở nhà sách thật nghe. Nghe bàn hay quá mà ko mở thì tiếc lắm.

    ReplyDelete
  42. Hà Nội cũng thế thôi, cuốn Nước Mỹ, Nước Mỹ của Phan Việt thường xuyên được xếp vào gian sách địa lý, văn hóa, cùng dạng với Hồ Sơ Văn Hoa Mỹ của Hữu Ngọc hay Anh có biết nước Mỹ không của một tác giả TQ nào đó :D

    ReplyDelete
  43. Mooncake: Khi nào mở quán sẽ mời bạn thiết kế:)

    Dex: Wait 'n' see!

    ReplyDelete
  44. Cảm ơn lời mừng sinh nhật muộn (quả là rất muộn) của Nhóc
    Ta không đi mất, từ lâu mỗi ngày vẫn ghé Goldmund.
    Địa chỉ đã cho rồi, nghĩ không ra nên không thư cho Nhóc, xin lỗi.

    ReplyDelete
  45. 1/ Em cá cược luôn là nếu hiệu sách do Mun & 5xu mở/đứng bán mà còn trụ được 1 năm đúng nghĩa chứ k phải lay lắt, dặt dạo thì em đền tiền cho 2 bạn luôn...

    2/ Đòi hỏi bọn đứng bán sách mà phải đọc sách thậtlà ảo tưởng, đến thầy giáo của chúng nó còn k biết đọc thì chúng nó k đọc là đương nhiên. Hơn nữa, thử hỏi có bao nhiêu tay đọc sách tử tế chấp nhận bán sách với mức lương 2-3 triệu/tháng như mấy em ở DL/NX? 5xu & Mun có máu không?

    3/ Cái nước VN này nó thế, kêu ca gì nhiều...

    ...

    Thôi, đọc sách đi; :)))

    B`

    ReplyDelete
  46. ui, 5xu mà đi làm sách thì phá sản sớm, hiện nay ở VN những bọn giàu/lăn ăn ngon lành về sách là những tay chả hiểu kẹo gì về sách cả.. những đứa biết dăm ba chữ nghĩa toàn làm ăn phọt phẹt (trong đó có cả em)

    B`

    ReplyDelete
  47. Có mùi doanh nhân nhỉ? Thảo nào đọc tản văn lại nhìn ra kế hoạch kinh doanh:)

    ReplyDelete
  48. Không hiểu biết về sách mà giàu do làm sách --> là do làm sách nhảm, sách lậu, sách không bản quyền, sách bình dân, sách mì ăn liền.

    Còn để bán sách vài trăm ngàn, đến vài triệu một cuốn, thì phải hiểu sách kỹ lắm. Không dễ gì bán được một cuốn sách về phẫu thuật mắt bằng laser cho bác sỹ mắt đâu, nhất là cuốn sách ấy giá tới vài triệu. Hoặc đơn giản là bán sách golf cho dân chơi golf, chỉ vài trăm ngàn, nhưng cũng phải hiểu về sách ở mức độ nào đấy mới bán được. Đấy là chưa nói đến bán sách cổ, sách quý. Loại tìm tòi, và đã từng sở hữu sách cổ/quý như Xu béo đây, gặp mấy ông bán sách cổ/quý còn ngất lên ngất xuống về sự hiểu biết của các ông ấy. Thế nên có cuốn các ông ấy mới choảng tới cả cây vàng được.

    Nhưng làm sách có một cái rất ...ác. Chính Xu béo nghe ông Khai Trí (xịn) nói ở VN chưa nhà nào làm sách, hoặc chơi sách, (thành công/danh) được quá 2 đời.

    ReplyDelete
  49. Hi bạn,

    Tớ đang ấp ủ mở 1 hiệu sách nhỏ ở khu vực xa trung tâm tí (các quận lân cận Q3, Q5) với những suy nghĩ cơ bản là giống với các bạn ở trên.

    Tớ viết sách, ra 2 cuốn rồi. Tình cảm hiện đại vớ vẩn thôi. Nhưng ít ra tớ đam mê trong lĩnh vực này. Tớ thích mô hình hiệu sách toàn sách ko có đồ chơi trẻ em, quà lưu niệm... của nước ngoài. Ở HN cũng có dạng này nhưng SG lại thiếu.

    Tớ xin phép ghi nhận các ý kiến của bạn cho hiệu sách trong mơ của tớ nhé.

    Nếu bạn (và các bạn khác ở đây) muốn cùng xây dựng thì cứ email cho tớ.

    saku_vn@yahoo.com

    Thanks and cheers,
    Sakuravn

    ReplyDelete
  50. Bạn mở hiệu sách đi rồi đưa thông tin tôi quảng cáo hộ cho:)

    ReplyDelete
  51. Anh mở nhà sách đi anh. Gái lập tức bỏ việc để làm nhân viên bán sách cho anh và sẽ sắp xếp sách đúng như anh muốn cùng những yêu cầu đi kèm khác, cả phần Sách chúng tôi giới thiệu. Gái nói nghiêm túc. Gái cũng chỉ có mỗi niềm ước ao đi bán sách như thế thôi.

    ReplyDelete
  52. Gái đi đâu lúc cái entry này đang dầu sôi lửa bỏng bây giờ mói thò mặt ra? Nhân viên mà lúc cần nhất lại vắng mặt thì có phải là nhân viên gương mẫu không?:)))

    ReplyDelete
  53. Bữa nào rảnh, anh ghé Bookaholic bên CMT8 thử xem. Web bạn đó đây http://bookaholicclub.com/

    Bữa em ghé một lần, thấy bạn bán sách cũng được. Hiểu biết, ít ra là với những cuốn được bày bán ở đó :D

    ReplyDelete
  54. Tôi có nghe nói về chỗ này nhưng chưa có dịp ghé vì hơi trái đường.

    ReplyDelete
  55. "Bác Xu: Em chỉ có một ham muốn, một ham muốn tột bực, đó là được nhìn thấy một tiệm sách do chính tay em mở và đứng bán. Ngày ấy, ngày ấy nhất định sẽ đến:)"
    >>> Dạ, nếu thế thì cho em được làm nhân viên bán sách ở đó được không ạ? Mỗi tháng trả lương bằng sách mới của Nhã Nam cho em là em vui rồi! ^^

    ReplyDelete
  56. Bây giờ cái job này lắm người xin, có khi phải lót tay mới được nhận, chứ nói mồm không ăn thua:)

    ReplyDelete
  57. Thì ra anh là một nhà thơ.

    :)

    ReplyDelete
  58. Nếu vậy thì tự em mở một cái bên cạnh. Buôn có bạn bán có phường cho vui!

    ReplyDelete
  59. Nguyen T Phuong Anh11 November 2010 at 13:59

    Chi hay mua o tiệm Sach Hanoi (o SG ma den tiem Sach HN, nghe chối nhỉ?!) Kinh nghiêm mua sách của chị là lượn lợ lòng vòng, thích thì nhặt. Còn nếu cần cuốn nào đã biết tên thì gặp e bán sách, nó search trên máy, có hay ko trả lời ngay. Nếu ko có, e í sẽ ghi lại, khi nào có goi cho mình. Dê thương ra phết. Chi được tặng cuốn Hoàng Tử Bé ko có giá ở đấy đấy hehe. À mà ở đó luc nào cũng được giảm giá 20% là ít nhât hehe

    ReplyDelete
  60. ai cũng khoe mình đọc nhiều hết vậy ta!mình chỉ thèm rượu thôi, ghé nhà bác Phú vậy!

    ReplyDelete
  61. quên nữa,anh gỗ này viết bài cũng hay & tếu lắm!en sơ ry vì cho đọc ké những bài viết nhé!

    ReplyDelete

BẠN BÈ CŨNG LÀ MỘT TÀI SẢN