Monday, 26 July 2010

Da

Hôm trước, trong lọat bài Vừa đi đường, vừa kể chuyện, tôi có kể chuyện nghe một nhà thơ Mỹ đọc thơ ở bar Green Mill. Tên anh chàng đó là Ryler Dustin. Tôi có liên hệ với Ryler xin được một bản bài thơ Skin, và xin phép dịch một số bài thơ của anh sang tiếng Việt. Ryler đồng ý, gửi cho tôi bài Skin. Nhưng khi bắt tay vào dịch tôi thấy dịch thơ thật khó. Thời may tôi tóm được một bạn dịch giùm. Mời các bạn đọc bài thơ Da của Ryler Dustin do Trần Minh Quân dịch. (Công lao duy nhất của tôi đối với bản dịch này là sửa lỗi chính tả:))


--------------------

Da

Da. Nó phủ kín toàn cơ thể tôi.

Da. Nó thật ra đâu phải màu của thịt.

Da. Nó có thể được tô bằng nhiều mức độ melatonin khác nhau.

Da. Nó mát như lụa.

Da. Ước gì tôi có thể bước ra khỏi da tôi để làm tình với bản thân mình.

Da. Da tôi kỳ diệu. Tôi muốn kẻ nào đó hãy sờ vào nó.

Da. Căng nó ra nó sẽ là một bản đồ khổng lồ.

Da. Đêm rồi mà cát bụi của mặt trời vẫn còn rơi lên mi.

Da. Mẹ tôi đã tạo ra nó.

Da. Nghĩ đến điều này hơi quái gở.

Da. Không nên nghĩ đến điều này lúc làm tình.

Da. Nhưng không! Chính tôi đã tạo nên bộ da tôi đang có

Vì da lúc nào cũng chết mòn rồi tự tái tạo.

Da. Toàn bộ của tôi. Nó làm nên tôi.

Da tôi muốn làm gì nó thì làm!

Da để ôm tôi để tôi ẵm em lên rồi thảy em xuống

ghế sofa.

Da tôi như chàng Spartan chống chọi không khí đầy vi khuẩn.

Da tôi để tôi xài dù để làm việc tốt hay việc ác.

Da tôi nó chỉ hiểu được riêng một ngôn ngữ loài da.

Da tôi nó có thể nói được bất cứ ngôn ngữ loài da nào.

Da tôi để tôi đến gần và lánh xa em.

Da tôi, tôi quên nó còn nói tiếng của những vành môi.

Da tôi, vì nó da em làm ánh trăng soi.

Da tôi, là cách để em tiếp cận những bộ phận trong cơ thể tôi

Chúng suốt đời chỉ nghe được lời đồn về ánh sáng mặt của trời.

Da tôi đang đứng một mình trên bậc thang đưa đến ngôi đền.

Da tôi là ranh giới giữa nơi này và thế giới bên kia.

Da mảnh dẻ, da khổ hạnh, da tôi trong ngôi nhà nhỏ bên bờ biển rộng.

(Trần Minh Quân dịch)


Nguyên bản tiếng Anh:


Skin

Ryler Dustin



Skin. It covers all of your body.
Skin. It is not actually flesh colored.
Skin. It may be shaded with varying levels of melatonin.
Skin. It feels like silk.
Skin. If only I could step out of me and make love to me.
Skin. My skin is magic. I want someone to touch it.
Skin. If I stretched my skin out it would make for a huge map.
Skin. At night the dust of suns still rains upon you.
Skin. My mother made my skin.
Skin. It is weird to think that my mother made my skin.
Skin. I must forget this when making love.
Skin. Ah, wait! I made the skin I have now
because skin is always dying and growing.
Skin. Fully my skin. Self-making skin.
Skin I shall do with as I will!
Skin to hold me while I pick you up and throw you
on the couch.
My skin like a Spartan against bacterial air.
My skin to serve me whether I do kind things or cruel things.
My skin that can speak no language but skin.
My skin that can speak any language of skin.
My skin which I move closer and farther from you.
My skin. I forgot it can also speak lips.
My skin, for whom your skin is a moon.
My skin, the closest you’ll get to my organs
which hear only rumors of day.
My skin standing alone on the steps of the temple.
My skin between this world and the next.
Gentle skin, hermit skin, my skin in its small shack by the sea.


11 comments:

  1. dịch thơ khó lắm GM ạ . May ra chỉ có thơ tình là dễ dịch thôi .

    ReplyDelete
  2. tsk dich nghe ko hay lam, nhung cung duoc.

    Anh co hoi tac gia tai sao lai nghi ve skin ko?

    ReplyDelete
  3. CANT: Đương nhiên là khó, lại dễ bị chê, nên mới nhờ người khác dịch:)

    Dex: Anh không hỏi, chắc tác giả viết bài này khi đang skin to skin to someone:)

    ReplyDelete
  4. Ồ, rất hay. Triết học nhưng không quên bản năng tuyệt đẹp :-D

    ReplyDelete
  5. Thời buổi internet, thơ và nhạc dở sao mà tràn lan. Ai cũng làm thơ, ai cũng làm nhạc, và ai cũng hát. Bây giờ đi gạt rác mò ra một bài thơ hay hoặc một bài hát hay mới là tài giỏi

    ReplyDelete
  6. Quân này có phải ở Berkeley?

    ReplyDelete
  7. Hình như vậy:) bác quen?

    ReplyDelete
  8. cho bác Hồ copy bài SKIN được không?Dạo này toàn anh hùng hào kiệt vào đây nên đọc mà không dám để lại còm.Thanks!

    ReplyDelete
  9. Bác copy đi, và cứ ném đá thoải mái, anh hùng hào kiệt nào đâu ạ.

    ReplyDelete
  10. Trời, chỉ tứ da thôi mà nghĩ ra thiệt nhiều ý!
    Hay quá chừng!

    ReplyDelete

BẠN BÈ CŨNG LÀ MỘT TÀI SẢN