Tuesday, 21 July 2009

Linh tinh trong lúc trời mưa


1. Nhng li viết câu như thế này không hiu ti sao rt ph biến:

"Khi Vietnamnet lp ra trang gii trí Netlife, đã dành hn chuyên mc đc bit cho gii blogger và tt nhiên, mt danh sách rt dài liên kết đi thng ti blog các ca sĩ, người mu, din viên".

Đu tiên, tưởng câu này do bác TQ viết, vì bài đu trong lot này là ca bác y. Sau nhìn k li, hóa ra không phi. Câu này được trích ra t đây. Báo chí và văn bn ca các cơ quan nhà nước chuyên tr th loi câu này đã đành, đến li nói đu trong cun Kho lun th hai v chính quyn cũng có câu mc li tương t.

Cái câu trên hơi dài, nhưng đi đ nó sai ging câu này: "Khi NL đi ra đường, không mc qun". Câu đúng dĩ nhiên phi là: "Khi đi ra đường, NL không mc qun". Dĩ nhiên, đây ch là ví d.

2. Tự nhiên trong đầu cứ lảng vảng mấy câu thơ này:

“Thế nào rồi em cũng ra đi

Anh ở lại với ngôi nhà ký ức

Thế nào rồi cũng một ngày

Cánh xương hoa rã mục

Gió sẽ mang đi”

Đố các bạn thơ của ai?


3. Thế là anh Adebayor đã ký hợp đồng với Mancherster City. Ở đây, lương của anh sẽ là 170.000 bảng/tuần. Ở Arsenal, lương anh thuộc loại cao nhất đội 80.000 bảng/tuần. Anh bảo anh sang Manchester City để giành danh hiệu, vì Arsenal không giúp anh có được điều đó. Hóa ra dân Togo như anh cũng biết "tu từ". Mùa bóng vừa rồi, sau khi bị fan chỉ trích vì thái độ thi đấu thiếu tích cực, anh đã hôn lên phù hiệu Arsenal trên áo khi ghi được bàn thắng. Mùa này, chắc Manchester City nên thêu lên áo anh hình đồng bảng Anh.

4. Đang nghĩ nếu viết random facts about my life như bác Aristole thì sẽ viết gì. 50 cái chắc đuối, vả lại sẽ lộ quá nhiều secrets:), thử 5 cái vậy:

  • Tôi thích biển. Có lẽ tại sinh ra ở núi. "Anh sinh ở núi mà yêu biển".
  • Tôi thích ngửi mùi diêm quẹt. Một hình thức ma túy chăng?:)
  • Tôi thích ăn buffet sáng ở một resort biển. Tại sao á? Tại vì sáng ngủ dậy ở resort là lúc thư giãn nhất, không phải lo lắng gì, chỉ phải ăn thôi. Mà buffet sáng ở resort thường rất nhiều món.
  • Tôi không thích trời mây mù hay mưa. Nếu mưa hoài, chắc tôi sẽ leo lên xe bus và đi Florida quá:) giống như thằng cu Holden Caufield trong Catcher in the Rye.
  • Tôi thích được tặng sách!:)

5. Có lần tôi đọc được một bài thơ trên Tuổi trẻ chủ nhật của một tác giả mà bây giờ tôi quên cả tên tác giả lẫn tên bài thơ. Nhưng tôi nhớ lúc đó tôi ấn tượng với bài thơ đó, nhất là lời đề tặng "Tặng ngôi nhà và năm người con gái". Không biết có ai biết bài đó không?

33 comments:

  1. Bài "Trong căn phòng kí ức" của Đỗ Trung Quân phải không ạ?

    ReplyDelete
  2. Xin lỗi vì cứ thập thò :D, em thật bái phục trò "lừa đảo" của bác, phải chăng bác cố tình thay đổi 2 câu chốt "Anh ở lại với căn phòng kí ức" và "cánh xương hoa rã mục"? Có google cũng chịu chết. Còn những câu còn lại là những câu quá phổ biến, google ra hàng đống.
    PS. Em google đấy. :))

    ReplyDelete
  3. Bác Gà thiến nhanh tay nhỉ? Đúng là bài đó. Tôi không có ý định lừa đảo gì, chỉ nhớ nhầm thôi. Tôi tưởng không có sẵn trên mạng!

    ReplyDelete
  4. ở chỗ bọn em viết câu như thế (chưa nói đến tính chất đúng đắn như là mặc quần hay hở mông) là bị oánh lỗi nặng nhất đấy ạ

    về cơ bản nó là lỗi dùng trạng từ làm chủ ngữ, và về cơ bản nó xuất hiện dày đặc trong văn bản hành chính, ngôn ngữ báo chí và truyền hình

    ví dụ thế này:

    với một trí nhớ thật là suy tàn đã khiến bác GM bị tố cáo là lừa đảo

    ReplyDelete
  5. Hôm nọ, thấy em Trang nói chồng em có kèm việc biên tập đấy nhé. "Ở chỗ bọn em" là chỗ nào, NL? :-)

    Có một lúc nào đấy, viết linh tinh trong một lúc thời tiết sao đó cũng thành chủ lực của kỹ nghệ viết lách thì sao nhỉ?

    ReplyDelete
  6. Hồi mới ra trường, tôi hay bị đày đọa công việc làm công việc dịch văn bản pháp luật sang tiếng Anh. Dịch luật hay nghị định còn đỡ, kinh hãi nhất la dịch văn bản của Tổng cục Thuế hay Tổng cục Hải quan, chịu, không biết các vị ấy dùng thể loại văn phạm nào. Những thể loại câu như trên còn đỡ, vì có thể hiểu được và khi dịch chỉ cần sắp xếp lại chủ ngữ là xong. Hằng hà sa số câu khác không biết hiểu như thế nào. Tuy vậy, cũng nhờ thời gian này mà khi đọc văn người khác hay xét nét hơn!:)

    ReplyDelete
  7. bác TQ: biên tập có lựa chọn và số lượng hạn chế thôi ạ :)

    dù rất ít khi xem truyền hình nhưng em có thể nói là chưa bao giờ xem được chương trình nào, từ phóng sự chính luận, thời sự, bản tin cho tới tường thuật bóng đá hay là gameshow mà không thấy các đồng chí nói lung tung văn phạm

    dĩ nhiên khi nói thì ít để ý tới câu cú hơn khi viết, nhưng đến giờ em vẫn chưa hiểu tại sao các bạn dẫn chương trình lại phải nói chẳng hạn như "xin mời anh GM sẽ lên đây nhận giải thưởng một cái quần kẻ sọc" hoặc "xin chào mừng cụ GM đến từ kinh Nhiêu Lộc đã đến đây với chúng ta hôm nay"

    ReplyDelete
  8. Có lẽ phát hiện ra nhiều lỗi nhất là khi nghe các bác lãnh đạo nhà mình phát biểu tại hội nghị hay lễ lạc gì đó. Nếu phóng viên viết y chang những gì các bác ấy phát biểu thì sẽ thật là kinh hoàng- nó mới lủng củng và dài dòng làm sao.

    ReplyDelete
  9. Nhưng sao em thấy cái câu "Khi NL đi ra đường, không mặc quần" hay hơn câu "Khi đi ra đường, NL không mặc quần".

    :( em viết cũng lủng củng sai loạn cả lên.

    Nhiều khi em chả hiểu sao mình lại có thể kiếm sống bằng nghề viết được nữa!

    Đúng là bạn Di em nói đúng, mình nổi lên vì cái nền xung quanh mình quá thấp!

    ReplyDelete
  10. Hí hí những lỗi ngữ pháp thì nhiều lắm. Em có đợt phải dịch bản tin tiếng Việt trên VTV1 sang tiếng nước bạn mà em dịch không nổi vì không hiểu cấu trúc câu của các bác, từ đó không hiểu các bác định nói cái gì. Nhưng cái em còn sợ hơn là những câu không có thông tin. Cuối cùng, em sợ nhất là câu trước với câu sau không liên quan gì tới nhau kiểu như thế này (chuyện có thật may mà đã được sửa sai trước khi lên sóng, em đã được đọc tận mắt)

    News presenter: Chắc hẳn trong chúng ta ai cũng biết câu chuyện hai con dê qua cầu. Chú dê đen và chú dê trắng cùng qua một chiếc cầu, vì không nhường nhau mà cùng ngã xuống nước. Sau đây, mời quý vị và các bạn cùng chúng tôi tới trại nuôi dê ở thị xã ABC.

    ReplyDelete
  11. He he, mình cũng thấy như bạn Vịt :)) nhưng đúng là "khi NL đi ra đường, không mặc quần" có vẻ chưa hết câu! "khi đi ra đường, NL không mặc quần" thì xong rồi! (NL không mặc quần!)
    Đến đây thì xuất hiện hiệu ứng Gơ ben :)) :)).
    À, nhân đề tài này mình cũng muốn phàn nàn về các bạn trên VTV- kể cả Anh Tuấn và Diễm Quỳnh là hai biên tập viên giỏi giang nhất- thế mà toàn nói "bài hát bạn yêu mến"! Sao lại yêu mến bài hát được nhỉ, phải là yêu thích chứ !

    ReplyDelete
  12. Em thấy hai câu: "Khi NL đi ra đường, không mặc quần." "Khi đi ra đường, NL không mặc quần." đều đúng ngữ pháp nhưng khác nhau chứ nhỉ.

    1. "Khi NL đi ra đường, không mặc quần." chú ý đến cái yếu tố không mặc quần (và những hệ lụy có thể của nó). Câu này đúng như nhận xét của chị So và cảm nhận của bạn Vịt thì nó gợi hơn. Với cả em thấy trong cách nói của nhiều ngôn ngữ khác (tiếng Tây Ban Nha chẳng hạn), việc bỏ đại từ nhân xưng khá phổ biến. Ai cũng hiểu trong câu này ở vế thứ hai thì chủ ngữ rõ ràng là NL rồi, nên đâu cần nhắc lại.

    2. "Khi đi ra đường, NL không mặc quần." chỉ đơn thuần thuật lại cái hành động NL không mặc quần, chứ không có gợi mở gì hết.

    Như thế câu 1 hợp với văn học. Câu 2 hợp với văn thời sự, trần thuật.

    Sự việc chỉ có thể nghiêm trọng nếu bỗng nhiên có hai chủ thể:

    "Khi NL đi ra đường gặp GM, không mặc quần."



    PS: Các bác xét nét quá thế này nếu làm bố mẹ chồng thì con dâu nó chạy mất dép (quên cả ngữ pháp).

    ReplyDelete
  13. Từ hôm qua đến hôm nay bác vẫn còn băn khoăn về chuyện NL không mặc quần à? Đã bảo là ví dụ thôi mà bác:)

    ReplyDelete
  14. Không những từ hôm qua đến hôm nay mà luôn luôn :p

    ReplyDelete
  15. Tại bạn Marcus nghe bạn Nhị Linh kể chuyện đi mưa, mặc quần mỏng, sperm chảy tong tỏng nên giờ cứ băn khoăn mãi chuyện Nhị Linh mặc quần hay không mặc quần chứ gì ;).

    Về mặt ngữ pháp thực sự tớ thấy câu này "Khi NL đi ra đường, không mặc quần." cũng không sai. Nó cũng tương tự câu "Khi NL không mặc quần, đi ra đường". Tức là hai vị ngữ (không mặc quần, đi ra đường), một chủ ngữ là Nhị Linh.

    ReplyDelete
  16. bạn NL là bạn nào ấy nhỉ sao mình không biết, có vẻ bạn ấy thật là sexy ấy :)

    công nhận cảm giác ngôn ngữ khác nhau thật

    tôi có ba ví dụ nhé:

    (1) Khi NL đi ra đường, không mặc quần.

    (2) Khi đi ra đường, NL không mặc quần.

    (3) Khi NL đi ra đường, NL không mặc quần.

    Ngữ nghĩa thì tất nhiên ai cũng hiểu, nhưng câu (1) và (3) là viết sai tiếng Việt. Sai "mẹo", vì vẫn hiểu được nghĩa không sai lệch, nhưng không đúng tiếng Việt.

    Câu (1) cần có mệnh đề phía sau vì cả cụm đã có mới chỉ là trạng ngữ. Ví dụ câu đầy đủ sẽ là "Khi NL đi ra đường, không mặc quần, một con chó xồ tới và bạn biết chuyện gì xảy ra rồi đấy."

    Câu (3) là dạng tôi đã đề cập trong một lần viết về truyện của Phan Việt (bạn Huong Chicago ơi ới ời :) Tôi rất thắc mắc tại sao mẫu câu này lại xuất hiện rất nhiều trong truyện của bạn PV và một số bạn nhà văn trẻ khác. Vì nhiễm cách nói tiếng Anh? Theo tôi đây là cách đặt câu thừa chủ thể (subject).

    ReplyDelete
  17. À, mấy cái vụ chữ nghĩa ngôn ngữ, mình rất tin tưởng bạn gái mình là Nhị Linh. Mình cử Nhị Linh tiếp chuyện bạn Linh và các bạn khác nhé.

    Bác Linh bệnh thật rồi. Bệnh của bác là suy đoán chủ quan. Sao chủ ngữ lại là Nhị Linh? NL là NL thế thôi.

    Với lại, cái câu "Khi NL không mặc quần, đi ra đường" của bác không phải là câu hai vị ngữ nhé. Mà là chưa thành câu. Câu hai vị ngữ phải là thế này: "NL không mặc quần, đi ra đường".

    ReplyDelete
  18. 1. Ban Nhi Linh vu khong minh :). Minh khong bao gio viet cau "Khi NL di ra duong, NL khong mac quan." Neu minh viet thi minh viet "Khi NL ra duong, anh khong mac quan". Hai cau nay tuong la giong nhau ma khong giong nhau.

    2. Ban Nhi Linh thac mac la vi ban dang thac mac tren tinh than ngu phap, nhu mot technician :). Nhung ma van hoc thi khong phai chi co moi ngu phap. No con co pace, co rhythm, co flow, co music, co khong khi, co su ro rang ve nghia va khong ro rang ve nghia, co disorder, co this and that... beyond syntax and grammar. Neu tuan thu trung thanh quy tac bo mot subject nhu cua NL thi cung la roi vao mot cai cong thuc cung nhac khac thoi, giong nhu bay gio ban dang khang khang la minh khong duoc dung cong thuc hai subjects y. Cho nen theo minh cau chuyen o day khong phai la nguyen tac ngu phap chung ma la dien dat trong tung truong hop cu the, o cai cau day, cai hoan canh day, cai doan van day, va toan bo cai van ban day. Doi khi viec bo mot subject di se tao nen mot su gon gang va ngan nap rat dang so*.

    ReplyDelete
  19. 3. Minh se thua nhan la doi khi cung co the minh viet cau 2 subjects thua. Minh khong biet cac nha van khac the nao, con trong truong hop cua minh, neu ban to mo thi minh nghi day khong phai do anh huong tieng Anh ma co the la do anh huong cua loi viet trong khoa hoc. Dan khoa hoc chung minh duoc day rang khi viet papers thi co gang tranh toi da su mu mo ve nghia, tranh bo trong cac thanh phan, tranh dung nhung tu nhu “this, that these, those, it...”, neu co the noi ro duoc thi luon luon noi ro ra. Vi du nhu doi voi cac bai book review gan day cua ban, nhieu doan chac chan la phai cho fail ngay vi su mu mo ve nghia va nhung lien tuong khong phuc vu nguoi doc bai review ma giong kieu da'nh vong~ cua nguoi viet review. Minh noi the la rat chan thanh de mong ban tien bo day, ban dung gian ma phu long minh :)

    4.Bay gio minh hoi ban NL ve truong hop nay:

    "Khi nhin thay Goldmund o dau pho, Nhi Linh phat hien ra anh ta khong mac quan. Nhi Linh keu len:
    - Oi bac, gia cu the nay mai thi thich nhi?
    - Thich cai gi, trong chu khong mac quan anh phat so (sic!)
    - Dau, y em noi la bac khong mac quan chu (sic!).
    - Chu vo van, anh dang mac qua^`n ta^'t Victoria's Secret ma`u da cha^n. Chu moi khong mac quan.

    Trong truong hop nay thi ve ngu phap, tu "anh ta" o cau thu nhat chi Goldmund hay NL hay la chi ai cung duoc?

    ReplyDelete
  20. PV không có unikey à, sao cứ đánh không dấu thế này?

    ReplyDelete
  21. Mình phải đi tìm lại xem chính xác đã từng thắc mắc gì về cách đặt câu của bạn PV, nó ở đây:

    http://nhilinh.wordpress.com/2009/01/20/s%c6%b0-t%e1%bb%ad-va-r%e1%bb%93ng/

    Câu hồi đó là: "Tôi chỉ nhận ra khi tôi nghe tiếng gọi to".

    Tất nhiên là có yếu tố "kỹ thuật" trong thắc mắc của mình, nhưng nếu bạn đọc lại từ lần trước, và cả lần này, thì chủ yếu cái mình muốn biết là khi đặt câu như vậy bạn có ý thức về cái mà bạn tạo ra không: làm thế nào mà tạo ra nó, tạo ra nó để làm gì, nhằm tới hiệu ứng nào etc.

    Rất ít khi mình muốn hỏi ý kiến các bạn viết, các bạn có viết thế nào thì mình cũng có cách đánh giá của riêng mình, đúng sai không quan trọng, nhưng khi bạn thể hiện là người có nhiều ý thức trong việc viết thì mình muốn hỏi bạn, hết sức chi tiết.

    Coi như bây giờ có chút hiểu thêm :) tuy rằng mình hoàn toàn không bị thuyết phục. Lý do sẽ nói ở đoạn sau.

    Thế còn ví dụ về con gà quay thì sao? :)

    Ví dụ bạn đưa ra để hỏi mình ("anh ta" etc) thì mình xin nói là nó là một trường hợp hoàn toàn khác. Khi trong câu có hơn một chủ thể rồi thì mọi mô hình sẽ phải suy nghĩ theo cách khác.

    Cũng phải lưu ý là ngay trong tiếng nước ngoài đặt câu không có chủ thể hiển ngôn ở trạng ngữ cũng có chứ không phải là không: "Once in the street"/"Une fois dans la rue".

    ReplyDelete
  22. Mình sẽ nói tiếp, gián tiếp nói tại sao mình không thấy thuyết phục với câu trả lời của bạn, trực tiếp thì là để nói về cách mình quan niệm về book review của riêng mình:

    Để cho mọi thứ thoáng đãng và rõ ràng (dù tất nhiên khó rạch ròi được như thế), mình sẽ chia các cấp độ book review mình từng và đang viết ra thành ba:

    (1) Review sách chuyên môn. Cái này chắc chắn là rất ít bạn từng đọc, vì mình không đưa lên blog. Ở đây là việc nói chuyện với chuyên gia: mình viết với tư cách phân tích, phê phán hết mức có thể được, đồng thời rào chắn các phản biện có thể có. Một bài như thế mình thường mất 4-6 tháng để viết, chưa kể peer review (nếu có). Ở trường hợp này không có chuyện đi ra ngoài đề, hệ thống argumentation phải thuyết phục và mọi thứ cần backup nghiêm ngặt. Chuyện viết báo khoa học thì bạn cũng biết rõ, không cần nói thêm nữa.

    (2) Review sách cho độc giả phổ thông. Điều cốt yếu ở đây là tính mục đích. Nếu ở category trên không phải nghĩ chuyện này vì các chuyên gia ở một lĩnh vực nào đó nhất thiết phải đọc bài của mình :) thì ở đây mục đích rất đơn giản: độc giả phải có thông tin về quyển sách và quyết định đọc nó. Viết review thuộc dạng này nhất định bạn phải đi trên lằn ranh của việc vừa nói về một quyển sách vừa không được phép nói quá nhiều về nó. Vấn đề là thuyết phục, theo nhiều cách thức ngôn từ khác nhau :) Trường hợp này chấp nhận rất nhiều liên tưởng và mức độ rhetorics có thể rất cao.

    (3) vẫn còn một loại nữa là thật ra quyển sách chỉ là cái cớ nhằm nói chuyện khác. Đôi khi mình có thể rất biased, mình dùng quyển sách của Morin để chỉ tập trung vào khía cạnh chống-toàn trị chẳng hạn. Những trường hợp như thế này rất hãn hữu, và thường xuyên bị ban biên tập các báo phát hiện ngay và loại trừ :))

    (NB. Cách phân chia trên không bao hàm xếp loại giá trị, dù cái đó thật ra vẫn có tồn tại, và tất nhiên không giống như viết văn, khi mình chấp nhận làm việc này thì tức là mình luôn nhất định phải có cái để viết - lúc này mình không ký khế ước với chính mình mà là với người khác, thậm chí nhiều người khác - có lúc viết dở hơn có lúc viết hay hơn, chẳng hạn như bài về "Nước Mỹ, nước Mỹ" mình khá là thích :)

    ReplyDelete
  23. Tôi nghĩ sở dĩ nhiều bác không hiểu tại sao ví dụ bác GM đưa ra sai tiếng Việt là vì không để ý tới từ "khi": nếu viết "NL đi ra đường, không mặc quần" thì mặc dù vẫn có thể bị các bác purist (not me :) cự nự về cái dấu phẩy nhưng đố ai dám nói các bác viết sai đấy :))

    Nói thế thôi chứ tôi vẫn phản đối, ví dụ gì mà gớm thế.

    ReplyDelete
  24. Mun: Sorry huynh, may co Internet cua muoi hien tai khong go duoc tieng Viet :)

    Nhi Linh: Thuc ra thi minh cung biet la ban co y muon hoi ky, nen minh tra loi; chu nguoi viet thuc ra cung khong bao gio muon di giai trinh viec minh viet nhu the nao ca; nen lan truoc minh dau co noi gi dau :).

    Voi cac truong hop cu the ma ban dua ra, o truong hop "Toi chi dung lai..." minh khong thay co van de gi ca. Voi truong hop vit quay, minh thua nhan, cau no le ra phai la "ma tren duong mua no tro ve..."

    Trong tranh luan giua minh va ban, co mot phan rat lon la khac biet quan diem ve viec the nao la “sai ngu phap” va tam quan trong cua viec sai ngu phap voi mot van ban van hoc. Cai nay xung dang la mot tranh luan keo dai vai thap ky va lien quan den paradigm shift cho nen minh se noi tu tu.

    Ve viec ban muon biet nguoi viet co biet minh dang viet gi hay khong trong luc viet, thi minh xin tra loi nhu sau: Minh khong biet nguoi viet khac the nao, khi minh viet thi minh y thuc rat ro la minh viet cai gi, tai sao viet the, viet the de lam gi. Tuy the, cai trang thai "y thuc" nay khong giong nhu "y thuc" ve mat ly tinh trong luc tinh thuc, tuc la y thuc co tinh toan 1 + 1 chac chan ra 2. Trong luc viet, co mot phan rat quan trong la cam thay su "hop ly" va "dep" va "troi chay" cua cau van bang cai vo thuc, tuc la no giong nhu la co y thuc cua nguoi dang ngu mo (like in a dream). Minh cung khong the noi ro hon duoc; nhung khi minh viet, neu nhu co cam giac "va^'p" trong dien dat thi day chinh la su khong hop ly... Sau khi viet xong, thi de ban thao lau lau, minh moi doc lai theo kieu mot nguoi doc tinh tao.

    ReplyDelete
  25. Tuy nhien, nhu minh cung co lan noi voi ban, la minh thuong roi vao trang thai thuoc long ban thao cua chinh minh, cho nen nhieu luc doc lai, da^`u di truoc ma('t, nen minh khong bat het cac lo^i~. Minh hoan toan thua nhan. Tuy nhien, dieu nay khong lan voi cau chuyen the nao la “sai ngu phap” va tam quan trong cua sai ngu phap tren mot van ban van hoc nhu minh noi o tren.

    Minh cung noi la vi du bon minh duoc day tranh viet nhung cau kieu nhu sau:

    "In 2000, when working with mental health clients and realizing a patterns in their blah blah blah, Freud started to develop a theory..."

    ma nen chuyen thanh: "In 2000, when he was working with mental health clients, Freud realized a pattern in their blah blah blah. Based on these early experiments, Freud started to develop a theory..."

    cai nay chi la giai thich them de ban hieu truong hop cua minh.

    Ve chuyen book review, minh chi poke ban them, de tranh cho ban khoi nguy co self-involved va self-indulgent. Nguy co nay cao o nhieu nguoi, ca o minh, minh nhan thay the thi minh canh bao, de ban tot hon, ban la nha phe binh ma tot hon thi minh la nha van cung tot hon va nguoc lai, co phai khong a? Ban ma sa nga, thi minh cung buon lam, minh noi that :) Khi nao minh tot nghiep roi (vai thang nua), minh se co y kien cu the hon o tung bai cua ban neu minh thay co cho khong on, chu minh khong muon nhan xet chung chung.

    Vay nhe, vay nhe :)

    ReplyDelete
  26. À vâng, đúng là tôi quên mất chữ "Khi". :D

    ReplyDelete
  27. Anh Thao oi, chang biet gui ms the nao, danh vao day gui, thay ong anh viet lach kinh qua. em kha nang dien dat van hoc kem, nen no comment. Cho em gui loi hoi tham chi Quynh va hai chau nhe. Hom nao post anh ca nha len cho em xem cai. Anh Khiem chi Thanh quay ve SG roi, anh da gap chua?. em Mai Hoa(Brisbane- ko lai tuong em Hoa nao hic hic)

    ReplyDelete
  28. Mai Hoa: nhác thấy IP Brisbane cũng đoán là người quen rồi. Hình của hai bé có trên này đấy.

    ReplyDelete
  29. hic, em vua xem anh roi, trom via hai be thich qua. Sorry cac bac, dang ban chuyen, em chen vao comment chuyen cac chau hihi. Hai be deu vua giong ca bo va me. Bao gio co dip ca nha sang Brisbane tham tron xua hai bo me chau yeu nhau nha. hihi em MH

    ReplyDelete
  30. Đề "tặng ngôi nhà và năm người con gái" à?
    Phải bài không, tôi không nhớ lắm, nhưng có vẻ cũng đã ở Tuổi Trẻ CN, hình như lâu lắm rồi:
    ..."Bộ lễ phục của chúng ta năm nay mặc màu gì
    Màu gì của chiếc nơ được cài lên tóc em trong ngày hôm ấy
    Ngày hôm ấy màu gì, màu gì của hoa tươi và những lời chúc tụng
    Màu gì của cà - phê, nước mắt, giọng cười và những chiếc khăn tay"...

    http://tienve.org/home/literature/viewLiterature.do?action=viewArtwork&artworkId=7125
    http://maivanphan.com/TacPham.asp?id=DSAS2_TTV

    ReplyDelete
  31. Xin chaò tác giả - đã lâu, tôi chỉ nhớ mỗi lời đề tặng - còn bài thơ thì không nhớ.

    Rất vui vì đã tìm ra.

    ReplyDelete
  32. rốt cuộc em vẫn thích đề tặgn hơn.

    ReplyDelete

BẠN BÈ CŨNG LÀ MỘT TÀI SẢN