Thứ Ba, 16 tháng 9, 2025

Into Thin Air

Bên Rubik Books gửi tặng tôi cuốn Into Thin Air vừa phát hành. Không nhầm thì đây là bản dịch thứ hai của cuốn này. Trước kia tôi sẽ không quan tâm lắm đến đề tài leo núi, nhưng giờ thì khác. Tôi nhớ lần leo đỉnh Mentok Kangri ở Ladakh bất thành năm 2023. Chuyến đi đó được kể lại ở đâyNăm đó chỉ vừa bay tới Leh ở độ cao 3500m thì vài tiếng đồng hồ sau tôi đã cho chó ăn chè liên tục và đầu đau như búa bổ. Uống thuốc vào giúp tôi hồi phục chút ít. Nhưng sau đó khi trekking từ độ cao 4500m đến base camp ở độ cao 5200m tôi đã đi như zombie, chỉ bằng 1/10 sức lực bình thường, và đấy là trong điều kiện thời tiết tốt, nắng ấm, gió nhẹ, hoàn toàn chưa phải đối đầu với băng, tuyết, chưa phải đụng tới kỹ năng leo núi tuyết.

Vậy mới biết leo núi thực thụ kinh khủng như thế nào. Một so sánh dễ hình dung, như Jon Krakauer đã chỉ ra trong cuốn sách này: leo đỉnh Everest nghĩa là leo tới độ cao ngang ngửa một máy bay dân sự. Ở độ cao đó, mức oxy chỉ bằng 1/3 so với ở mực nước biển. Người leo núi dễ dàng gặp các chứng phù não, phù phổi, ảo giác, ấy là chưa kể muôn vàn hiểm nguy từ cái lạnh, tuyết lở, băng rơi, bão tuyết. Kể cả là một nhà leo núi lão luyện, không có gì đảm bảo 100% khi leo những đỉnh núi cao sẽ trở về. Ở độ cao 8000m, không ai biết được những gì có thể xảy ra. Ở độ cao 8000m, nếu chinh phục thành công và trở về, cũng khó thuật lại chính xác những gì đã xảy ra. Và câu nói ám ảnh tôi nhất khi đọc cuốn sách này: ở độ cao 8000m, không thể nói tới chuyện đạo đức - đây là câu của một nhà leo núi người Nhật giải thích cho việc nhìn thấy một nhà leo núi khác gặp nguy hiểm nhưng không cứu, vì không thể cứu, vì không có sức lực để cứu, vì nếu cứu có nghĩa là bản thân có thể chết.
Muôn vàn hiểm nguy như thế khi chinh phục những đỉnh núi cao nhưng vì sao người ta vẫn leo núi? "Bởi vì ngọn núi ở đó." Nếu chỉ có thể ngồi nhà chăn ấm nệm êm lướt TikTok thì hãy bớt mở miệng chỉ trích những người có tinh thần phiêu lưu mạo hiểm. Văn minh nhân loại đã được thúc đẩy biết bao bởi những người có tinh thần phiêu lưu và ai cũng biết người Việt có cống hiến như thế nào cho văn minh nhân loại.
Into thin air là hồi ký của của nhà báo, nhà leo núi người Mỹ Jon Krakauer về thảm hoạ xảy ra trong cuộc chinh phục Everest năm 1996 cướp đi sinh mạng của 12 nhà leo núi, trong đó có những nhà leo núi kỳ cựu. Bản dịch mới do Rubik Books thực hiện.

2 nhận xét:

  1. Trong chủ đề về leo núi, sau khi em đọc Into Thin Air thì có hỏi 1 số người leo núi thì có nghe nói đến 1 tên tác giả là David Roberts. Ông có rất nhiều tác phẩm, số em đọc chỉ dừng ở Moments of Doubt: And Other Mountaineering Writings , The Mountain of My Fear và vài quyển khác. Nhưng sau khi đọc ông viết, thì em thấy điểm trụ mạnh nhất của David Roberts là ông là 1 người viết thực thụ (không phải seasonal climber đi 1 chuyến quan trọng xong viết kiểu phóng sự), mà ông tạo ra các giác độ mà người đọc có thể thấy được yếu tố kỹ thuật của chuyến leo núi (ông là 1 trong những nhà leo núi quan trọng của Mỹ), nhưng đồng thời không thoả hiệp với chuyện mất đi vẻ đẹp của văn chương khi kể chuyện. Ông không kể lê thê, hay bị chi phối bởi chi tiết hàng ngày như tản văn, mà tạo ra các điểm kích mạnh để đào sâu vào thách thức tâm lý, ký ức, khao khát, giấc mơ tuổi thơ, sự trần trụi của thân thể ngoài thiên nhiên. Khi ở giữa hành trình trong các giai đoạn khác nhau của chuyến leo núi, thực sự tâm lý người leo thay đổi rất kịch tính. Nếu anh có dịp, hi vọng anh sẽ đọc ông, vì cảm xúc rất thích ạ.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn em giới thiệu. A sẽ ghim cái tên này: David Roberts.

      Xóa