Friday 5 November 2010

Cà phê ngon - Ngày đẹp trời


Chú ý, có dấu gạch ngang ở giữa.  Đó là một dấu gạch ngang vô vọng nhằm nối kết hai sự việc không liên quan gì nhau mấy thuộc về hai thời điểm khác nhau: cà phê của thời điểm này, gần 12 giờ đêm một ngày thứ năm, hay chính xác hơn là đêm thứ năm, còn ngày đẹp trời, thuộc về hôm qua, một ngày thứ tư, một ngày Sài Gòn trời không thể đẹp hơn, đẹp đến nỗi dù biết rằng nơi nào đang mưa lũ vẫn không thể không xuýt xoa mà không áy náy, đẹp đến nỗi chỉ muốn nằm lăn ra vỉa hè đường Đồng Khởi cho nắng ruộm vàng thân, đẹp đến nỗi trưa sẵn sàng không ăn cuốc bộ một vòng quanh quận 1, đẹp đến nỗi thấy mình bất lực vì không thể níu giữ lại được những giờ phút ấy, chỉ còn biết âm thầm hít thở, âm thầm ngắm nhìn, âm thầm vui sướng, âm thầm tan ra hòa lẫn với phố phường xe cộ.  Giờ phút ấy Sài Gòn không mùa thu chẳng phải mùa đông - gọi đúng tên phải là mùa lâng lâng - và khi đi trên phố phải kìm nén mình hết cỡ, giẫm chân mạnh hết cỡ bằng không rất dễ bay tuốt lên trời như bong bóng.

[Xong phần đẹp trời, chuyển sang phần cà phê.]

Lâu rồi tôi không uống cà phê về đêm.  Lý do là tôi sống làm việc theo lời khuyên của các bác sĩ nên hạn chế uống cà phê buổi tối nhằm giữ gìn cho làn da trắng như tuyết và mái tóc đen nhưng khung cửa gỗ mun [của tôi, của tôi!].  Như có lần đã nói, đêm - nếu cần chống chọi với kẻ thù mang tên buồn ngủ, tôi thường uống trà đặc.  Nhưng đêm nay chả hiểu vì sao lại thèm cà phê, thế là tự tay nấu nước và pha một phin cà phê bột Highlands nén chặt vừa phải, nước thật sôi, xong pha một ít sữa đặc.  Uống xong ly cà phê thấy lòng phơi phới, nhìn ra bóng đêm mà tưởng là nắng mới, suýt nữa hét lên, may kịp kiềm lại chứ không thì con sẽ khóc toáng và hàng xóm gõ cửa nhà. 

[Đoạn kế tiếp không phải trời đẹp cũng chẳng phải về cà phê - họa may thì về cái gạch ngang.]

Cảm giác hoàn thành tốt một việc cũng tuyệt như cảm giác hưởng thụ một ngày đẹp trời hoặc uống một ly cà phê ngon.  Phải cố lắm mới không hét và phải ghìm mình hết cỡ mới không bay lên.
  

20 comments:

  1. Chúc mừng cái việc tốt của anh.

    Thèm 1 ly cafe đúng nghĩa VN, cafe mà hàng ngày em uống nó giống như nước lạnh, vắt chanh vô vậy.

    ReplyDelete
  2. Tại sao phải cố không hét và ghìm mình hết cỡ :)
    Cảm giác sống thật ( theo nghĩa làm những gì mình muốn) với bản thân mình đôi khi cũng ... giống như hưởng thụ 1 ngày nắng đẹp :) ( thấy satisfied...)

    ^^

    ReplyDelete
  3. lâu rồi em cũng không được uống cà phê ngon.
    ban đêm ở SG thì càng hiếm, trừ khi tự pha ở nhà

    ReplyDelete
  4. Mình hiểu cảm giác ấy. Chúc mừng bạn đã làm xong một việc tốt! :)

    ReplyDelete
  5. À , mình diễn đạt hơi nhầm: "hoàn thành tốt một việc "chứ không phải "làm xong một việc tốt". :)

    ReplyDelete
  6. như viết xong một cái gì, mà mình biết là mình rất khoái cái đó vậy he he

    ReplyDelete
  7. Trời đẹp như thế mà không alo cho em đi dạo cùng ha. Xấu tính quá !

    L'amant.

    ReplyDelete
  8. hi hi...bay lên nào, ta bay lên nào...:-D

    Ghen tị với bạn Gỗ mun. Lâu ròi mình không có được cái khoái cảm bay lên như thế. Hic hic...

    ReplyDelete
  9. Đôi lúc mình cũng có cái cảm giác như bạn: một ngày đẹp trời, một việc tốt vừa hoàn thành, ... làm cho mình thấy thêm yêu đời.

    ReplyDelete
  10. vâng cảm ơn các bạn, lúc viết cái này là đang cao hứng và yêu đời đấy, bây giờ thì bớt rồi!:)

    ReplyDelete
  11. bay lên nào, ta bay lên nào...hehehe, sao lại phải ghìm nhỉ?

    ReplyDelete
  12. Anh mẫu thuẫn thế nhỉ? Em nhớ, có lần anh nói: Hễ thấy sướng thì phải hét lên mà ^^
    Anw, đọc cứ như tâm sự của một cậu chàng 18 đang yêu ^^. Nếu em trẻ lại 20 tuổi, chắc chắn 15 năm nữa (có khi sớm hơn :D) em sẽ tìm cách cưa cẩm bạn Pi, vì em đồ rằng, kiểu gì bạn ấy chả được thừa hưởng từ ba bạn ấy nhiều thứ hay ho ^^.

    ReplyDelete
  13. [đỏ mặt:)]

    hét trong lòng đấy:)

    ReplyDelete
  14. Cà phê mà cũng say được thì chị thấy hơi lạ đấy.

    ReplyDelete
  15. ở đây đâu phải say, mà là hưng phấn sau khi uống cà phê ngon!

    nhưng cà phê vẫn có thể say đứ đừ đấy nhé, làm liên tục mấy ly cà phê đặc, người có thể lảo đảo, bải hoải, còn tệ hơn say rượu

    ReplyDelete
  16. em 1 phiếu xác nhận cà phê say nhé, có người còn phải đi cấp cứu vì say cà phê đấy ạ, ko đơn giản đâu. Bạn nào thích thử cảm giác thì xin mời cứ nhịn ăn từ sáng tới 4 giờ chiều làm cho em 2-3 cữ cà phê đen Việt Nam ít đường ko đá ko sữa! (Z)

    ReplyDelete
  17. Cafe Highland là thứ cafe thậm chán nếu dùng để pha cafe phin kiểu truyền thống

    http://10nit.com/gameungdunghaychomobile/index.php?showtopic=29691

    Bác xem cái ấm đấy và đi mua về dùng thử xem . Nếu uống cafe buổi tối mà không sợ nổi mụn thì nên dùng cái ấm này . Nguyên lý chiết xuất cafe của nó theo cách của bọn khoai tây là cho hơi nước qua cafe và ngưng tụ.Pha theo kiểu này uống với sữa tươi(bò hoặc dê,không phải người)vào buổi tối thì hạn chế được mụn đến 90%

    ReplyDelete
  18. cái link đó kg vào được bác ạ

    tuy nhiên cà phê thì gu thôi, tôi thấy uống ốn và toàn uống thế.

    ReplyDelete
  19. Tôi thấy saigon mấy ngày qua cũng vậy, không có gì quá khác biệt.

    Cái làm cho Gỗ yêu đời hơn chỉ có thể là "Trúng mánh lớn".

    ReplyDelete
  20. ơ, tại sao lại phải cố để không hét lên nhỉ, hễ sướng thì phải hét lên chứ, thậm chí hú, và bay lên được thì tốt. Đời chả mấy khi bay được đâu kưng ơi !
    :P

    ReplyDelete

BẠN BÈ CŨNG LÀ MỘT TÀI SẢN