Tất cả những câu thơ sau đều trích trong tập Về Kinh Bắc của Hoàng Cầm. Chỉ trong một tập thơ, mà số từ chỉ màu sắc đã nhiều như thế này, liệu Hoàng Cầm có phải nhà thơ "màu mè" nhất Việt Nam?:)
Thân cau cụt vẫy đuôi mèo trắng mốc
Tràng mày xếch vòng cung
bắn nát chiều mai ráng đỏ
Đằm ca dao sáo diều chiều lịm tím lưng trâu
Chùa Phật Tích ruỗi trong màn lụa bạch
Tượng Quan Âm má ửng bồ quân
Gió vào trăm cửa
Gió ra hồng da trinh nữ
Gió vào xanh quan lục
Gió ra vàng thớ mít
ong bay vai áo tiểu thon mình
Cuối năm rì rầm tiếng khóc
Chàng ôi ngựa tía võng đào
Lụa vàng xé lộc rắc tro tiền
bạc đầu lên núi thổi cơm chiều
Tay rẽ lá giở trang vàng diễm sử
Chợt thấy mấy hài nhi khăn trắng
Tóc trắng bồng bênh trước án
Đi
bứt lá xanh giữ cỗi cành gầy
níu cuộng lá vàng qua trận bão
Sợi tóc trắng quấn vòng Khiêm lăng
chẳng dứt
nghểnh xem diều tầng xanh đảo cánh
Dù gục khóc dưới chân thành
đã mất giải khăn đào hứng lệ
Người đổi kiếp ra mô đất xám
Đập rập tám lọng vàng đô đốc
cha truyền con nối
đã xơ lơ
Tin lửa đến giục thôn vàng ngái ngủ
Giặc tràn sang cỏ rạp ải quan rồi
Cánh dăng dăng quan lộ
áo nẹp vàng lên chín ngọn Hùng Sơn
đến Hà Giang dựng Cổng Giời xanh
Cô gái quê thả tấm khăn điều
bay nối đường tre liền ngọn thác
bạc phau đổ xuống tự vòm mây
Mắt ướt môi se không nức nở
Răng đen rưng rức
nghiến oán thù tím ngắt
nắng Phong Châu
Ba hồi chiêng lảo đảo các toà lầu
cong mái đỏ quanh thành
Cờ xua hết mây đi
toà biếc lắng xem
thổi bã ngất trời bụi trắng
Thùng thùng trống chuyển nhịp tơi bời
Nhiễu đỏ bên trái lên
Nhiễu xanh bên phải xuống
Lưng vàng rạp cỏ
Giọt rượu hồng hoen bố tử
Chiều tím bặt sa trường màu giun chết
Đêm vàng Kinh Bắc
Bến về nghe sợi đập làng xanh
Gấc đỏ mặt ngoài vườn
Mắt sư nữ chùa Thầy
thoắt mang màu xanh xứ Lạng
Vạt áo chàm vòng bạc
sương muối đầu năm
Những hạt đậu xanh già nắng
óng mùa thơm
Nồi cám lợn kê vàng khê khét
Chị gọi đôi cây
trầu cay má đỏ
kết xe hồng đưa Chị đến quê Em
Tướng sĩ đỏ đen chui sấp ngửa
Ổ rơm thơm đọng tuổi đương thì
Em đi đêm tướng điều sĩ đỏ
đổi xe hồng đưa Chị đến quê Em
Năm sau giặc giã
Quan Đốc đồng áo đen nẹp đỏ
thả tịnh vàng cưới Chị
võng mây trôi
Lắc đầu hoa tím rụng
ngó rừng xanh Em hỏi ngọn nguồn
Biết rồi
Thôi
nghe hoa tím hát
Em vắt quả cam vàng đầu ngọn sông Thương
Chuỗi trân châu trút xuống mâm vàng
Trách gì ai cặm cụi vót tre
đan lồng vàng tía
ngỡ trời mây trăm sắc ước ao
Chiếc lá mơ rừng
hát lừng ngọn gió
khóc đỏ chiều quê
Gà con nhớ mẹ
cỏ vàng rung chân
Chim vàng phải tên dưới bụng
giận mình bay quá cao
Bướm ngũ sắc rã rời tay trẻ xé
trách mình quá lộng nắng tàn xuân
Má hồng Em lại nổi
đồng mùa nước lụt mông mênh
Đào giếng sâu rồi
đừng lấp vội ngày xanh
Những hội hè Kinh Bắc
có thi nhau giật giải pháo toàn hồng
Tóc quấn cột nhà
Con trăn đen thoi thóp
Bụng đâu chứa hết những bãi sông xanh ngắt
Má xuân hồng
lồng khói tím
lịm sang thu
Đùi chảy búp dài thon nhún vội
Bàng hoàng tia chớp liệng nghiêng xanh
Chuỗi pháo đùng thèm bay
bùng giấy đỏ liều thân
Một mái rạ vàng ấm Châu Long Dương Lễ
Ngơ ngẩn đường khâu áo lạnh Lưu Bình
Chợt bừng nghìn cây nến đỏ
như sững sờ nghìn tội
Tơ xanh ngây ngây đêm sông Cầu
Em anh giờ lẩn trốn bụi bờ đâu
Vớt Trương Chi về gấm đỏ lầu Tây
Những lá Diêu Bông
với đôi xe hồng
Cây đu đủ sau nhà vừa bấm ngọn
đội mũ niêu đen
đi trong đêm mưa dầm
Dẫy tre xa giấu biệt giải khăn điều
chiêm chiếp xó nhà mưa mọt
xanh gì chỏm tóc lên ba
Chị lỡ xe hồng
Mẹ đi lấy chồng
cỗ cưới chênh vênh khoai luộc
Mật vàng mọng rách vỏ nâu non
ổ sáo đen mái chèo khua vỡ trứng
Đi tìm con bướm bạc đầu
Liếc qua hoa nhài nhuộm nâu
Cúc vàng sóng sánh
khăn nhiễu tam giang
Ơi chiều Kinh Bắc
Chuông chùa nhuộm son
Và dai dẳng em ơi
là cơn say khát lá
cứ thon mềm xanh lả
trong men quê bồi hồi
Ta con bê vàng lạc dáng chiều xanh
đi mãi tìm sim chẳng chín
Ô này tám đỏ ra hoa
Ta con chim cu
về gù dặng tre
đưa nắng ấu thơ
về sân đất trắng
trời!
ReplyDeleteĐúng là màu mè thật.
ReplyDeleteBác gom từ một tập ra thì mới nhiều thế, Hoàng Cầm ưa hình ảnh, mà hình ảnh thì màu sắc.
Thanks bác vì những phát hiện này
Có khổ thơ này trong bài Ngẩn ngơ viết 1975, nghĩa là không trong tập Về Kinh Bắc, mỗi câu cũng một màu:
ReplyDeleteEm thay tím vì phương Nam lửa đổ
Chiều nơi đây không lặn cõi sương lam
Hay bởi hồn xanh vụng về tuổi nhỏ
Để sắc vàng choáng ngợp cả nhân gian.
Khổ thơ của bài Ngẩn Ngơ hay quá anh.
ReplyDeletehay quá ạ. Em thích.
ReplyDeleteA, thì ra con bê vàng từ đây ra, hihi
ReplyDeleteTrời, bữa nay phải gõ mã xác nhận nữa ư bác GM?:((
ReplyDeleteơ, bạc đâu phải là màu nhỉ?^^
ReplyDeletebắt gõ code mà mình còm những 3 cái, siêng và nhiều chiện thiệt.:D
ừm, gõ code để có cơ hội sửa nếu gõ sai:) thế vàng có phải là màu không?
ReplyDeleteĐa số blog, vào còm thường bắt gõ chữ confirm, mục đích là để làm gì bác GM nhỉ, hỏi thật thà đấy.
ReplyDeleteĐể tránh spam bác, kiểu như còm rác. Nhiều lúc người ta định nói gì bậy bạ, thấy bắt gõ chữ confirm ngại nên thôi!
ReplyDeleteCái này tôi để tạm vài ngày thôi. Các bác chịu khó vài hôm.
đọc comment thấy bạn GM hôm nay cũng "bày đặt màu mè" chuyện confirm gì đó nên cũng chịu khó vào comment xem thử khó chịu ra sao nè :)
ReplyDeletePhải công nhận entry "màu trong thơ Hoàng Cầm" của GM công phu quá!
Trong bảng màu có màu vàng bác ạ, nhưng không có màu bạc, chỉ có chất liệu bạc trong sơn mài thôi:)
ReplyDeleteCCM: Hì hì, đấy là cách phân biệt của họa sĩ, còn tôi thì nhất định là có màu bạc!
ReplyDelete