Thursday 21 May 2009

Đánh răng buổi sáng

1. Hôm nay không phải họp hành gì nên quyết định sử dụng quyền WFH của mình. Tiết kiệm được hơn một tiếng đồng hồ rong ruổi trên đường. Dành thời gian ấy lượng một vòng quanh net. Thêm blog của chị gái này vào danh sách blog. Vẫn nhớ cái bài Cốm ngày xưa của chị. Hóa ra bao nhiêu năm qua chị vẫn đẻ thơ tù tì. (Chú thích: WFH là working from home, một số công ty của các bọn tư bản đang giãy chết hay có trò này. Đại khái nếu anh không phải gặp gỡ face to face ai đó ở văn phòng thì anh có quyền ở nhà, miễn sao công việc vẫn chạy là được. Rất chi là result oriented.)

2. Đêm qua vừa đọc xong Không phải huyền thoại của Hữu Mai, có dòng quảng cáo rất to trên bìa "Tiểu thuyết lịch sử đầu tiên về đại tướng Võ Nguyên Giáp trong chiến dịch Điện Biên Phủ". Chính vì dòng quảng cáo này mà tôi rất háo hức mua nó về, vì rất muốn xem nhân vật Võ Nguyên Giáp được xây dựng trong tiểu thuyết sẽ như thế nào. Đọc xong có thể kết luận được dòng quảng cáo kia gây nhầm lẫn (misleading) nghiêm trọng (misleading là một khái niệm trong luật quảng cáo) bởi vì cuốn sách này chắc chắn không phải là tiểu thuyết. Nó gần giống như sách kể chuyện lịch sử, kết hợp với hồi ký của một số nhân vật trong đó có chính tác giả, pha trộn một số trang sách của các tác giả nước ngoài, đặc biệt là Bernard Fall. Có thể tác giả gọi cuốn sách của mình là tiểu thuyết để tự cho mình quyền bỏ qua những yêu cầu nghiêm nhặt về khảo cứu và trích dẫn tư liệu mà một cuốn non-fiction nghiêm túc cần phải có. Tuy nhiên, điều này khiến độc giả phải nửa tin nửa ngờ. Những gì tác giả viết trong cuốn sổ dường như là sự thật hoặc rất gần với sự thật, nhưng chính cha đẻ của nó lại gọi là tiểu thuyết nghĩa là phải có yếu tố hư cấu, thế thì biết nghĩ sao bây giờ.

3. Vài hôm trước đây, có dụ dỗ một nhà phê bình tre trẻ, xấu như ma và khó tính như cú bình luận về Trại hoa đỏ của DiLi, nhưng không thấy nhà ấy nói gì, chắc lại chê hàng nội. Với các bạn mê truyện trinh thám và giàu lòng yêu nước, ủng hộ chủ trương người Việt Nam dùng hàng Việt Nam, tôi rất nồng nhiệt giới thiệu các bạn cuốn này. Cho dù hơi lạm dụng những thây ma và các chi tiết tình cờ, đây vẫn là một cuốn truyện hấp dẫn và không có quá nhiều tình tiết vô lý. Chắc chắn hấp dẫn hơn cuốn Người vô tội của Coben mà nhà phê bình xấu như ma và khó tính như cú kia từng giới thiệu. À, mà cho dù không hấp dẫn bằng đi nữa, thì tại sao không ủng hộ hàng nội cơ chứ. Chúng ta đều là những người yêu nước cơ mà!


1 comment:

  1. Bác dại thật tầm này mà còn tin được sách của Hữu Mai bố anh Hữu Việt.

    Chị TV hình như một thời cũng có làm thơ gì nữa đâu gần đây khi Saigon City Life chết ngắc thì lại đột khởi trở lại.

    Còn THĐ ấy ạ, em đọc được mấy câu thấy như văn Liêu Quốc Nhĩ em ớn quá ạ.

    Mà bác chê nhan sắc em vừa thôi, con em đẹp giai chết thôi, mà nó thì lại giống bố khỏi cần thử ADN nhá.

    ReplyDelete

BẠN BÈ CŨNG LÀ MỘT TÀI SẢN