Tuesday, 5 May 2009

Ngày vắng mặt trời (10 bài đầu)

Ngày Vắng Mặt Trời là tập hợp những bài thơ tôi viết từ 1993  - 2003.  Trong giai đoạn này tôi đã viết hàng trăm bài thơ, nhưng trong tập này chỉ có 30 bài.  Hồi năm 2004 tôi đã có dự định xuất bản, giấy phép đã có, bìa đã làm, nhưng vì nhiều lý do khác nhau nên lại thôi.  Nhiều bài trong số này đã đăng rải rác trên các trang web như evan (thời anh Đinh Tuấn Anh và Trần Tiễn Cao Đăng làm biên tập viên), tienve, và các forum mà tôi tham gia như TTVN, Thăng Long dưới nickname Goldmund.  Hôm nay, nhân dịp mày mò chuyển nhà từ Yahoo 360 (mà tôi đã bỏ lửng từ hơn năm nay) sang worldpress để lưu trữ, tôi post lại toàn bộ tập Ngày Vắng Mặt Trời ở đây, coi như  mượn wordpress thay thế cho ổ cứng máy tính cá nhân!  (Goldmund - Lâm Vũ Thao).



Em Có Biết


 

Em có biết ta một ngày đông lạnh

Co ro trên ghế ngồi

Con chim sẻ xù lông đón nắng

Tách cà phê bốc khói

Điếu thuốc ngượng ngùng ngọ ngoạy trên môi

 

Em có biết ta một ngày đông lạnh

Lang thang trên phố không người

Cô gái thạch cao cười qua tủ kính

Trái đất này băng giá - chỉ em thôi!

 

Em có biết ta một ngày đông lạnh

Con gấu tìm hang trú qua mùa đông

Ta chết cóng ngoài vòng tay một người quen xa lạ

Hồn lắt lay một đóa môi hồng.

 

Noel 1993

 

 

 


 

Khi Anh Về


 

Khi anh về hoa quỳ thôi nở

Còn biết tìm đâu quà tặng em

Anh xoa tay cho ấm mùa nắng vỡ

Ngủ trong mây một áng trăng mềm

 

Em ở lại cưới mùa xuân lộc nõn

Áo hồng dâu vương Tết bờ vai

Hãy cười bằng mắt môi em nhé

Anh sẽ thôi buồn nếu biết em vui.

 

Anh về nơi gió nắng chạy quanh đồi

Mặt trời lăn qua những triền cỏ ướt

Những cụm thông già làm sao biết được

Anh tìm chi

 

Có một ngày mây trắng bay đi

Một làn khói cuối trời quay trở lại

Chàng trai thảo nguyên rong ruổi

Đi tìm…

 

01/94

 




 

 

 

 

 

Con Chim Trúng Thương


 

Ngày sắp thức dậy

Anh đi ra đường không no không đói

Khoác trên vai dăm ba trò đùa

Một lời tỏ tình bị từ chối

Và những cơn ác mộng đêm qua

 

Anh đi đến bao giờ gặp đêm

Cỏ, sương, sao ngấn ánh trăng mềm

Chiếc lá thiền môn rụng canh gà gáy

Ngày khẽ bảo:

-          Về đi! Con chim trúng thương.

 

22/03/94

 


 




 


 


 


 


 


Ký Ức


 

Rồi một chiều không thấy mây bay

Cô bé xanh làm rơi kẹp tóc

Từ một nơi những vì sao không mọc

Đàn kiến bò qua phần còn lại của ngày

 

Rồi một người không rõ tỉnh hay say

Hát vu vơ nhìn sông bảo biển

Trôi xa mãi những cánh chuồn màu tím

Đợi đêm về buông nắng để hong tay

 

Rồi một ngày…một ngày…một ngày

Lối đi cũ lơ ngơ cuội trắng

Giọt cà phê và dòng sông hoang nắng

Đã hóa thành ký ức…không hay!

 

21/04/94



 


 


 


 


 


Ngày Vắng Mặt Trời


 

Có ngày nào tôi nghe tiếng chim

Rơi vào lặng lẽ

Dấu chấm than cuối câu chuyện kể

Khua khoắng chút buồn tênh

 

Ngày nào nghe văng vắng tiếng chân quen

Trời động nắng khe khẽ vàng trên mái

Con nhện miên man mấy sợi im lìm

Vọng vào tim tiếng thì thầm nhoi nhói

 

Có những lúc một mình ngồi với

Lọ hoa vải đầy bụi

Sao không là cúc trắng

Chia nỗi buồn cùng tôi?

 

Ngày không người quen nào ghé chơi

Cũng chẳng còn ai để nhớ

Không một vệt bùn trên bánh xe

Ô nắng lùi dần ra ngưỡng cửa

Tôi dựa tường và bắt đầu hoảng sợ

 

Mặt trời rơi.

 

11/05/94

 



 


 


 


 


 


Sinh Nhật


 

Tháng sáu ngày mười rồi sẽ đến

Mưa sẽ rắc hạt lên vai áo em

Chiếc bong bóng tím trôi về phía chân cầu

Em có cô đơn trong niềm hạnh phúc

 

Tháng sáu gót giày tôi đầy cát

Những hạt cát từng nằm ngưỡng cửa nhà em

Có lẽ em đã hơn một lần giẫm chân lên đấy

Tôi sẽ mang trả vào hôm sinh nhật

 

Tôi sẽ đến và đổ cát đầy những chậu hoa

Những bông hoa đỏ thắm và run rẩy

Cơn gió liếm qua mũi gai

Tay tôi vô tình rướm máu

 

Tôi chiêm nghiệm đất trời ngày mười tháng sáu

Rơi một vì sao vào tay

Đọng lại những mảnh vỡ, còn hào quang bay mất

Em có mời tôi dự lễ cưới hoa hồng?

 

5/94

 

 




 

 

 

 

 

Đoạn Cuối


 

Đến một ngày

khi thấy không còn đam mê nữa

tôi lặng lẽ bỏ đi

trò chơi còn lại hai người đâm ra nhiều dang dở

nước mắt

chín mặt trời may còn lại một

hóa lung linh ánh sáng bình thường

 

Vẫn biết rằng có thật yêu thương

và tiếc nuối còn hằn in đáy mắt

nhưng biết sao hơn

tôi quay đi và rũ sạch tất cả buồn vui cay đắng

hòng lắng mình trong sắc tím hoàng hôn

 

Còn ai ngồi bên biển sóng

phác thảo mãi một chân dung chưa định hình lại xóa

bọt biển tình cờ chồm lên mái tóc

sóng òa vào cát

hòa âm Beethoven đã thôi nghe từ lâu

 

Không còn gì cho nhau

ánh mắt nụ cười trôi vào ký ức

may ra thì nhớ - may ra thì quên

ngày quá quen nên hụt hẫng

đêm rơi vào thăm thẳm

ra đi không đến chốn bình yên.

 

1994

 




 

Tiếng Chuông


 

1.

 

Khi nào chợt không vui

Em hãy dang tay gõ vào ký ức

Sẽ vang lên tiếng chuông ngần

 

2.

 

Nếu cộng anh vào nỗi buồn

Sẽ thành: nỗi buồn gấp bội

Sao em đang tay đánh vào trái tim

Anh còn bao điều chưa nói

Đã lịm vào hoài niệm

Đậm đầy sương khói

 

3.

 

Khi nào em ghé thăm

Chỗ trú anh và cất giấu nỗi buồn

Bức tường găm đầy mảnh chai nói rằng anh đi vắng

Em sẽ làm gì sau tiếng chuông?

 

21/10/94

 




 

 

 

Phương Đông Và Em


 

Phương Đông và em kéo rèm

Cỏ nhún nha

Xôn xao gạch ngói

Suối lả tóc bờ phau phau mới

Yểu điệu em

 

Tôi ám ảnh Ngân Hà trên ngực

Bầu trời cong căng mẩy vàng sao

Thơ lẩy bẩy trong vùng cổ tích

Đất gọi hồn

Chim - quả chín mời chào

 

Phương Đông mềm mặt trống

Ngất ngưỡng em lấp lánh hoa văn

Sông Hồng chớp mắt cuồn cuộn sóng

Bập bùng thuyền xô mê trận

Mạ rờn bay gấu váy em xuân

 

Trăng ca dao

Loang loáng vũ điệu em kỳ ảo

Đầu tre cong vít yếm lơi

Mình trúc xếnh xang áo mão

Chung hồ nghiêng

Nghiêng ngả hồ nghiêng

Phương Đông hồ choàng tỉnh.

 

8/11/94

 



 


 


 


 


 


Mất Ngủ


 

Tôi nằm mơ những giấc mơ lập thể

Những cạnh khối vuông cấn đau điếng linh hồn

Trong cơn mơ tôi biết chắc mình buồn

 

Giá như tôi rộng lượng hơn

không lấy niềm tự hào của cây đinh rỉ sét áp đặt cuộc chơi

Giá như tôi can đảm hơn

đủ sức đứng trong im lìm suốt hai mươi bốn tiếng đồng hồ

Giá như tôi thực sự ngu ngơ

không day dứt dày vò vì đôi lần lầm lỗi

 

Thành phố rộng bao nhiêu mét vuông

Đêm phủ không chừa một lối

Cơn mơ chập chờn toàn khối lập phương

Giấc ngủ ngon gọi hoài không thấy tới.

 

14/01/95

 

3 comments:

  1. Vậy là không ai có thể cầm trên tay một tập thơ tựa "Ngày vắng mặt trời" sao?!

    ReplyDelete
  2. đường đại ngạch không thông thì ta lượng qua đường tiểu ngạch, khó chi mà ngại he he

    ReplyDelete
  3. Ủa Sữa ơi, vậy là chú LVT sẽ không in thơ thật sao?!

    ReplyDelete

BẠN BÈ CŨNG LÀ MỘT TÀI SẢN