Sunday 26 February 2012

Không đầu không đuôi 30-33

30.  Lần đi Hong Kong trước, tôi chỉ mua một cuốn sách là cuốn The Rules of Parenting của Richard Templar. Hồi đó cuốn này còn chưa được dịch ra tiếng Việt, giờ thì có rồi, tên bản tiếng Việt là Những quy tắc làm cha mẹ. Trong cuốn này, có một câu chuyện kể về một bà mẹ khi thấy cậu con trai đang tòn teng trên một thanh xà cách mặt đất khá xa và đang rất hốt hoảng, thay vì rú lên, mà nếu rú cậu bé có thể hoảng hơn và rơi xuống với hậu quả có thể rất khó nghĩ, đã bình tĩnh hướng dẫn con trai leo vào vị trí an toàn rồi xuống đất. Tưởng rằng sau đó bà mẹ sẽ cấm tiệt cậu bé leo trèo, nhưng không, bà không nói gì. Bà tin rằng sau những gì diễn ra cậu bé đã tự học được bài học cần thiết. Tôi nhớ đến mẩu chuyện này khi đọc tới đoạn Ranz và bác bảo vệ trong Trái tim bác nhược đã thuật lại ở đoạn 27. Trong cả hai trường hợp, Ranz và bà mẹ có một cách ứng xử giống nhau: không nhặng xị.

31.  Đi Hong Kong lần này, ngoài việc vác về một cái mũi sụt sịt do cái máy lạnh chạy như ngựa của khách sạn Mariott, như thường lệ tôi còn vác về mấy cuốn sách. Sách mua vội ở sân bay, không phải là rẻ lắm, nhưng cái tật thấy /sách/ là ham khó bỏ. Trong mấy cuốn này, tôi đã đọc xong Nemesis của Roth. Thường thì tôi không đọc ngay những cuốn mới có, nhưng lần này chắc vì có bạn trên FB đợi review của tôi nên tôi đọc ngay. Tôi không chắc có thể nói gì nhiều về cuốn này vì tôi hoàn toàn không thích nó, ngay cả việc đọc hết cuốn sách nhanh như thế tôi cũng tự lấy làm ngạc nhiên. Ở cuốn sách thứ 32 của mình này, Roth chọn một đề tài hoàn toàn khác những cuốn trước đây. Nemesis (tên nữ thần báo thù trong thần thoại Hy Lạp)  lấy bối cảnh trận dịch bại liệt diễn ra vào năm 1944 ở Newark. Bucky, một giáo viên thể dục trẻ tuổi, bất lực nhìn thấy các học trò của mình lần lượt trở thành nạn nhân của bệnh dịch không rõ nguyên nhân này. Thoạt đầu, anh quyết tâm ở lại khu phố cùng các học trò, cùng chia sẻ và chịu đựng với gia đình các nạn nhân, nhưng đến một lúc không còn đủ vững chãi để trụ lại nữa, anh đi như trốn chạy đến công việc mới ở một khu trại hè nơi anh sẽ gặp lại bạn gái của mình. Nhưng trận dịch cũng không tha nơi này. Các thiếu niên ở đây, cả em của bạn gái anh, và chính anh, lần lượt bị trận dịch quật ngã. Nhiều năm sau, người kể chuyện, một trong những học trò của anh ngày xưa, sẽ gặp lại anh, và câu chuyện được kể lại…Đọc cuốn này, tôi có cảm tưởng mình đọc một trong vô số kịch bản phim làng nhàng của Hollywood hơn là một tiểu thuyết của Roth, một nhà văn từng đoạt gần như không sót giải thưởng văn chương danh giá nào, trừ Nobel. Tôi vẫn thích một lối kể chuyện giấu kín cảm xúc. Tuy nhiên, tôi thấy cách kể chuyện của Roth trong cuốn này, dù vẫn được các nhà điểm sách trời Tây khen nức nở, khô, gượng, mệt mỏi, không gợi ra chút cảm xúc nào, cho dù câu chuyện được kể có vẻ là một câu chuyện xúc động, như thể ông đã cạn nguồn. Nếu chưa đọc cuốn nào của Roth, mà lại đọc cuốn này đầu tiên, chắc tôi sẽ không động đến cuốn thứ hai của ông. May mà ít ra tôi đã đọc được dăm ba cuốn khác. Nói ngắn gọn, tôi không recommend Nemesis.

32.  Có bạn hỏi tôi đã đọc xong Những kẻ thiện tâm chưa? Tôi đọc xong rồi, nhưng tôi cũng không recommend cuốn này với bạn, mặc dù vì một lý do hoàn toàn khác. Những kẻ thiện tâm là một cuốn sách nặng ký cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.  Bản tiếng Việt gồm hai tập, với hơn 1.200 trang khổ to ken đặc chữ. Đây là một cuốn sách tuyệt vời, nhưng nó hoàn toàn không dành cho những ai thần kinh yếu. Bản thân tôi trong thời gian đọc cuốn này (hơn một tuần) đã gặp ác mộng liền mấy hôm. Nếu tôi recommend cho bạn, và bạn gặp ác mộng như tôi thì tôi có thể gặp rắc rối. Nên thôi. Tôi không biết nói gì hơn về cuốn này ngoài việc bày tỏ lòng ngưỡng mộ trước tác giả (và cả dịch giả:)).  Bạn có thể đọc thêm những entry rất uyên bác của Đông A về cuốn này.

33.  Chương trình Mỗi ngày một cuốn sách hôm nay xin được khoe một cuốn của Masatsugu Ono, nhà văn “trẻ” Nhật Bản mới viếng thăm Việt Nam gần đây.


16 comments:

  1. Bác mua "Những kẻ thiện tâm" ở đâu thế? em muốn đọc mà tìm không ra :( (TT)

    ReplyDelete
    Replies
    1. Nhà sách Hà Nội trên đường Nguyễn Thị Minh Khai vẫn còn đó bạn.

      Delete
    2. Cảm ơn bạn, tôi cũng đang tìm cuốn này :)

      Delete
    3. xời, thế là đỡ ế được vài bộ nữa:)

      Delete
    4. Cảm ơn bác, em có ghé nhà sách Hà Nội, bên đấy người ta bảo hết rồi
      Em đành đợi hội sách (ế) vậy :D.
      (TT)

      Delete
  2. Tôi mua lâu lắm rồi. Ở tiệm sách.:)

    ReplyDelete
    Replies
    1. 1. Sao em không thấy ô tạo một comment mới mà phải click vào "Trả lời" nó mới hiện ra ô để comment nhỉ?

      2. Em thực sự ngạc nhiên vì anh đọc và gặp ác mộng. Nghĩa là trường hợp của em cũng thường thôi, dù có thêm tiết mục là bật dậy giữa khuya và khóc [vì mình đã mơ cái giấc đó].

      3. Entry của người có thêm tuổi đọc thấy khang khác trước hí. ;)

      Delete
    2. không khóc ở Sài Gòn:)

      Delete
    3. 4. Oa, giờ thêm tiết mục soát vé trước khi vô cửa nữa? :D

      5. Có khi phải thường xuyên hỏi GM đang đọc cuốn gì để mình đọc cùng, đọc xong còn có người nói chuyện cho mình nghe. Chứ đọc sách xong không ai nói chuyện với mình về cuốn đó, thấy "cô đơn" quá!

      Delete
    4. 6. Vậy Anh đang đọc những cuốn nào? :)))

      Delete
    5. Đang đọc Sống như anh:)

      Delete
  3. Bây giờ chịu khó ghé mấy nhà sách của FAHASA thì may ra còn.

    ReplyDelete
  4. cuốn này còn nhiều mà. SG mấy nhà sách tôi hay tới đều thấy.

    ReplyDelete
  5. Sau một thời gian làm NL giận giờ đang trong quá trình làm thân lại đấy àh :)

    ReplyDelete
  6. Chuyển sang Bản đồ và vùng đất là tình hình khác ngay bác:)

    ReplyDelete
  7. cái không đầu không đuôi kỳ này toàn sách là sách

    ReplyDelete

BẠN BÈ CŨNG LÀ MỘT TÀI SẢN