Mở
Tôi đã quyết định. Từ nay, mỗi khi kẹt xe, thay vì phí năng lượng vào bực bội, chửi bới, nhiếc móc, tôi sẽ tập trung nghĩ ngợi. Hẳn đây sẽ là một cách sử dụng thời gian hữu ích hơn, tôi cho là thế, nhất là trong xu hướng kẹt xe ngày càng gia tăng về lượng lẫn về chất. Thân thể ở trong xe tinh thần ở ngoài xe, muốn nên sự nghiệp lớn tinh thần càng phải ...be. Sau đây là toàn tập tản mạn văn tùy tung hứng quất ngọt (tức tắc đường) ghi trong những lúc tắc đường (tức kẹt xe).
Let's go!
Mây
Bất cứ khi nào trời nhiều mây và nhìn lên trời đủ lâu, ta đều có thể nhìn thấy một hình thù gì đó phóng chiếu từ trí tưởng tượng của ta: cánh buồm, lâu đài, cô bé Lọ Lem, kỳ lân, hoặc đôi khi cả rồng, bay, lượn, nhào, lộn. Chớ nên hào hứng thái quá khi nghĩ rằng mình chộp được một bức ảnh đặc biệt trên bầu trời vào một dịp đặc biệt. Chỉ cần một chút kiên nhẫn, và một ống kính, thậm chí điện thoại, ai cũng có thể chụp được ảnh rồng mà.
Kỹ thuật ướp xác
Kỹ thuật ướp xác ưu việt nhất có thể không thuộc về người Ai Cập cổ đại mà thuộc về bảy chú lùn. Họ đã ướp những gì trong cỗ quan tài thủy tinh kia, mà sau bao thời gian nằm trong đó, nàng Bạch Tuyết vẫn xinh tươi tuyệt trần khiến chàng bạch mã hoàng tử si mê nàng từ cái nhìn đầu tiên. Tạm không bàn về thứ tình yêu nhuốm màu phân tâm học - tình yêu với xác ướp - của chàng hoàng tử. Hãy biết rằng chỉ cần một cái rễ cây nằm không đúng chỗ trên mặt đất cộng thêm cú vấp chân của một trong bảy chú lùn khiến miếng táo trong miệng văng ra là nàng Bạch Tuyết đã có thể ngồi dậy, nói cười như thể chưa bao giờ nàng từng là xác ướp. Tuyệt hơn, nàng cũng có khả năng yêu ngay lập tức. Sự trở lại của Bạch Tuyết xứng đáng là một kịch bản ly kỳ cho phần tiếp theo của bộ phim ăn khách Holywood: Xác ướp trở lại phần 4.
Tuy nhiên, cũng có thể tôi nhầm: kỹ thuật ướp xác không thuộc về bảy chú lùn, mà bí quyết kỳ diệu thuộc về bà hoàng hậu phù thủy. Bà đã tẩm những gì trong trái táo đó? Phoóc-môn chăng?
Câu hỏi thích hợp hơn là: Bà mua quả táo đó ở đâu?
Thôn văn hóa
Nghèo không nhất thiết phải thô lậu.
Tôi đã có dịp đến những vùng quê nghèo mà con người, cỏ cây, súc vật đều toát lên vẻ thuần hậu. Vậy mà họ cũng không thoát được những cổng chào thô thiển bằng sắt với dòng chữ “thôn văn hóa” hay “ấp văn hóa”.
Tôi nhìn tấm bảng đó, và thấy lòng mình như bị cấu.
Tẩu hỏa nhập ma. Ặc ặc!
ReplyDeleteSao chỉ thấy tiêu đề mà không thấy tản văn? :)
ReplyDeleteHay nhất quả đất.
ReplyDeleteHy vọng được đọc những kiệt tác kiểu Bảo Ninh "lan man trong lúc kẹt xe" của anh.
ReplyDeleteĐã bổ sung ruột rồi đấy ạ. Lúc chiều chưa kịp đánh máy thì bị gọi đi.
ReplyDeleteCATN: Đừng nâng tầm quan điểm thế.
Bà mua quả táo đó ở đâu? eBay [nsc]
ReplyDeleteThơ quá :D.
ReplyDeleteem thích Kỹ thuật ướp xác quá! Em thề là ngay khi biết bà phù thủy mua quả táo ở đâu, em sẽ không bao giờ mua quả táo ở đó vì em sợ phải yêu ngay khi tỉnh dậy :( (Z)
ReplyDeleteQuả táo ấy mua ở đâu không quan trọng vì chỉ khi bà hoàng hậu phù thủy bơm thuốc độc vào một nửa quả (đỏ, đẹp) thì nửa quả ấy mới độc, nửa kia trắng ăn vào vẫn không sao.
ReplyDeleteĐọc câu trên của GM về mua táo ở đâu tự nhiên nghĩ đến việc nhiều người hay chê táo Tầu.
Thế này thì đường cứ tiếp tục tắc đi nhỉ :P
Em lai nghi tot nhat anh dung viet luc tac duong nua. Vi luc ay thien ha vi muon doc tuy tan van cua anh ma hoa ra cu muon tac duong dai dai de anh co thoi gian...quan sat thi cung met.
ReplyDeleteAnh dang gop phan vao viec lam tac duong? Cai nay co phai toi khong? da co luat de xu phat chua?
"tắc đường" mà dịch là "quất ngọt"! hừm, đúng là Giò Lang ben, "tắc đường" phải dịch là "quất lộ" chứ.
ReplyDeleteBtv
Hoan hô chị So, thế mới gọi là người đọc kỹ đấy ạ.
ReplyDeleteĐọc mấy cái tản văn quất ngọt này vui ghê, nhưng chả nhẽ tôi trù ẻo cho bác Mund thêm kẹt xe dài dài cả về chất lẫn về lượng để bác có "điều kiện thuận tiện" phát huy món này cho bà con giải trí nhỉ, híhí
ReplyDeleteCác bác cứ tự nhiên trù ẻo đi ạ. Đằng nào thì nó cũng thế, chẳng thể tệ hơn được nữa đâu, hết mức rồi!:)
ReplyDeleteChị So: "quất lộ" sao cứ liên tưởng thành "quất ngựa", rồi nhân tiện truy phong luôn:)
Z: Nhưng em chưa từng là xác ướp mà::)
ReplyDeleteHY: Vậy chính xác là phù thủy cao tay:)
Chờ đọc phần II của bạn Thao...
ReplyDeleteMun hình như hơi địnhs kiến hay sao ý. Không biết ở miền nam thế nào, ở miền bắc thành phố cũng phải đăng ký gia đình văn hóa mới, tổ dân phố văn hóa. Cái đấy là để thực hiện các chủ trương của quận với phường thôi. Thiếu gì bảng Tổ dân số văn hóa. Thậm chí bà con còn tự hào đi khoe với khắp nơi gia đình tôi, tổ tôi được giấy khen là gia đình văn hóa.
ReplyDeleteVâng, thế mới có chuyện để nói.
ReplyDeleteCầu trời cho bạn Goldmund bị kẹt xe nhiều nhiều !
ReplyDeleteChị Tư xuất hiện trong blog này đột ngột như một niềm kinh dị: )) (mượn lời HT nói về CLV)
ReplyDeleteCác đạo diễn Holy wood còn không biết mời bác Goldmun biên kịch cho phần 4 của "Xác ướp trở lại" đi nữa. Kaka...
ReplyDeletehaha :)
ReplyDeleteCái bảng "thôn văn hóa" là tuyên dương hay là khuyến khích hay là quảng cáo? Tự người làng dựng lên hay bên trên dựng xuống?
"trên dựng xuống" bác, kiểu như là chỉ đạo phấn đấu huyện ta 100% số thôn phải là thôn văn hóa; thế là dựng bảng lên, thế là có văn hóa:)
ReplyDeletenhìn snow mà liên tưởng đến kỹ thuật xác ướp thì đúng là cắm biển văn hóa thô thiển.
ReplyDeletethế nhìn snow phải liên tưởng đến tuyết thì mới không thô thiển văn hóa đúng không?
ReplyDeletehihi, like đậm đặc comment của chị Btv.
ReplyDeleteHình như từ ngày làm nghề mới Anh có thêm nhiều từ mới và/hoặc cách dùng từ mới. Cheers!!! :D
Tôi cười khà khà với suy luận độc đáo của bác trong tình yêu xác ướp. Thích tản văn này của bác quá ạ.
ReplyDeleteHà.
Bác đang đi khai quật đồ cổ à?
ReplyDeleteVâng ạ, một chị bạn vừa mới giới thiệu blog của bác cho tôi, tôi mừng quá, vì tôi cũng thích sách nhất trên đời. Ngày nào tôi cũng đọc cỡ chục entry của bác, ngược từ trước ra sau ạ.
ReplyDeleteHà