Thứ Sáu, 24 tháng 12, 2010
Linh tinh mùa Giáng sinh
Chủ Nhật, 4 tháng 4, 2010
Hướng dẫn sử dụng trước khi dùng
Ghi trên cuộn giấy ở các nhà vệ sinh công cộng: Tồn tại hay không tồn tại, đó là vấn đề.
Ghi trên thẻ ATM: Thẻ này không có chức năng cách điện.
Ghi trên con mực khô: Sau khi nhai có thể đổi năm bã lấy một bao cao su.
Ghi trên mõm chó bec-giê: Chỉ cắn khi có hoặc không có nhân chứng.
Ghi trên thức ăn đóng hộp dành cho mèo: Nếu nuôi mèo, hãy nuôi ít nhất hai con, để tránh lãng phí thức ăn trường hợp một con biến mất.
Ghi trên tô cháo lòng: Để gió cuốn đi.
Ghi trên mũ bảo hiểm: Để tránh trầy xước, tránh sử dụng khi đi ngang khu vực có nhiều cần cẩu.
Ghi trên tiếng khóc than: 300.000 – 1.000.000 đồng giờ, tùy cường độ âm thanh và mức độ biểu cảm.
Ghi trên một dòng sông: Không thể tắm hai lần ở đây, vì có thể bị ghẻ lở sau lần tắm đầu.
Ghi trên tiếng còi xe: Xin chào nhau giữa con đường/ Mùa xuân phía trước đoạn trường phía sau.
Ghi trên sự thật: Được miễn thuế tiêu thụ đặc biệt khi mua hàng xa xỉ.
Ghi trên bản đồ nước Lào: Tại đây không có đảo.
Ghi trên ca khúc Trịnh Công Sơn: Cẩn thận. Nghe xong có thể thành trí thức.
Ghi trên văn bằng tiến sĩ: Có thể dùng thay thế dụng cụ leo núi.
Ghi trên cửa hàng dược phẩm: Ở đây chỉ bán thuốc theo thư tay bác sĩ.
Ghi trên lời nói dối: Không cần phải hướng dẫn gì thêm.
Thứ Hai, 25 tháng 1, 2010
Một câu hỏi nhỏ có lời đáp
Thứ Tư, 20 tháng 1, 2010
Trời mưa, và Erich Segal đã chết
Đã sang đầu tháng 12 âm lịch mà Sài Gòn bỗng dưng mưa mưa gió gió. Đường bẩn nhòe nhoẹt, xe cộ nhòe nhoẹt, mặt người nhòe nhoẹt, tất cả trông rất thiểu não. Cứ như là Hà Nội một ngày mưa phùn. Cứ như Đơn Dương những ngày mưa dầm. Sáng, đưa Alpha đi học, hai bố con ôm nhau co ro dưới chiếc ô to. Con gái càng lớn càng xinh và càng tình cảm. Mới hôm qua Alpha tuyên bố lớn lên con không đi làm đâu. Hỏi tại sao, cô nàng bảo vì nếu con đi làm thì con không được gặp ba mẹ. Ôi chao, con gái. Bây giờ ba bốn tuổi con nói thế, chứ có khi mười bốn mười lăm tuổi thì khóa trái cửa không cho ba mẹ vào phòng; con hai mươi tuổi thì chắc nhà chỉ có hai ông bà già uống trà trệu trạo nhìn nhau thôi.
Có những bộ phim hay cuốn truyện tuy không thật ấn tượng nhưng cứ vào những hoàn cảnh nhất định thì lại nhớ đến. Trời xám xịt thế này thì nhớ một bộ phim ra mắt năm 2002 tên là Igby goes down. Igby là tên một cậu thiếu niên ở New York, do một chú nhà Culkin đóng, bỏ nhà đi lang thang rồi hình như yêu một cô gái điếm thì phải. Không nhớ rõ lắm, nhưng nhớ rõ cái cảnh ngoài trời mưa tầm tã, Igby ngồi trên chiếc xe bus để đi đến Florida tìm nắng ấm. Ờ, mà cũng có thế chi tiết này trong Bắt trẻ đồng xanh. Igby là một dạng Holden Caulfield, và phim này lấy cảm hứng từ Bắt trẻ đồng xanh mà. Trong phim có những đối thoại buồn cười, chẳng hạn một nhân vật nói với Igby: “I think if Gandhi had to spend a prolonged amount of time with you, he'd end up beating the shit out of you, too”. Tao nghĩ nếu Gandhi phải ở với mày lâu thì thế nào ổng cũng đập cho mày phọt cứt ra. Gandhi dĩ nhiên nổi tiếng về phương pháp đấu tranh bất bạo động. Còn Igby thì băn khoăn thế này: “If heaven is such a wonderful place then how come being crucified is such a big fucking sacrifice?” Nếu thiên đường là một chỗ tuyệt vời đến vậy thì bị đóng đinh trên thập tự giá sao lại là hy sinh to vãi tè? Nói chung phim chỉ xoàng xoàng nhưng xem cũng vui vui.
Hôm nay, trời mưa, và nghe tin Erich Segal, tác giả Love Story, chết, ở tuổi 72. Người chết đi còn lại gì? Với Erich Segal, chắc chắn còn lại câu này, câu nói gần như đã trở thành tuyên ngôn của những người đã yêu, từng yêu, đang yêu, và sắp yêu, nghĩa là của tất cả mọi người, trừ những người không biết yêu: Yêu là không bao giờ phải nói hối tiếc. Vì thế, hãy yêu nhau đi.
Thế thôi, cho một ngày mưa.
Chủ Nhật, 17 tháng 1, 2010
Một số phát hiện
- Một số đôi giày đã bong keo, cần tìm gấp thợ sửa.
- Thợ sửa giày có ngay trong nhà: Pi (2 năm 4 tháng tuổi đời, mới vào nghề). Khi bị phát hiện mở toang tủ giày và lôi một số đôi ra ngoài, Pi dõng dạc: “Pi sửa giày mà”. Rất không hài lòng khi bị tống cổ đi chỗ khác.
- Hoàng hậu trong truyện Bạch Tuyết và bảy chú lùn sơn móng tay đỏ. Dĩ nhiên đây là phát hiện của bạn Alpha, 3 tuổi rưỡi, người rất quan tâm đến các thể loại bông tai, nhẫn, vòng vèo cũng như hình thức của công chúa, hoàng hậu và cô giáo.
- Một phát hiện khác của Alpha: Bạch Tuyết nằm ngủ trên giường của Bach Tuyết, nhưng giường của Bạch Tuyết lại ở trong nhà của bảy chú lùn. Điều này có vẻ không logic, vì giường của Alpha thì ở trong nhà của Alpha.
- L’ Amante Inachevee là Người tình dang dở. Cầm cuốn này lên thì hiểu tại sao có bạn lấy một cái nick dài ngoằng.
- Những linh hồn xám của Philippe Claudel hình như là một cuốn hay. Người dịch của cuốn này cũng là người dịch Lời hứa lúc bình minh.
- Có người bảo cần phải cho Paul Auster vào danh sách những tác giả viết chán nhất và không hiểu Moon Palace gây rung động về điều gì.
- Chủ nghĩa hậu hiện đại có thể tồn tại trong bóng đá, và Arsene Wenger là người tiên phong.
- Crevice là một từ rất hình tượng.
- Thứ hai là ngày đầu tuần.