Sunday, 17 June 2012

Lời thú tội của một tiểu thuyết gia trẻ tuổi

Umberto Eco hiển nhiên là một nhà thông thái. Nhưng tôi mê ông hơn cả ở tính hài hước, vì một lẽ tương đối hiển nhiên: những chỗ nào hiểu được mới cười, còn những chỗ nào không hiểu hẳn là vì ông quá thông thái:)

Tôi đang đọc dở cuốn Confessions of a Young Novelist, hình như ông viết thẳng bằng tiếng Anh vì không thấy tên dịch giả. Chương đầu cuốn này tên là Writing from Left to Right - Viết từ  trái sang phải. (Mỗi khi  có ai phỏng vấn ông, hỏi ông viết như thế nào, ông hay trả lời ông viết từ trái sang phải, do đó tên chương này mới là Writing from Left to Right, thực ra là chương ông chia sẻ cách viết của mình). Tôi khoái đoạn này:

"Tuổi thơ tôi đã bắt đầu viết tiểu thuyết.  Điều đầu tiên tôi nghĩ ra là tựa đề, thường lấy cảm hứng từ những cuốn truyện phiêu lưu ngày ấy, đại loại kiểu kiểu như Những tên cướp biển vùng Ca-ri-bê. Tôi sẽ ngay lập tức vẽ các hình minh họa, rồi bắt đầu chương thứ nhất. Nhưng vì tôi luôn viết bằng chữ in hoa, bắt chước các sách in, chỉ được vài trang thì tôi kiệt sức và bỏ cuộc. Mỗi tác phẩm của tôi vì vậy là một kiệt tác dang dở, như Bản giao hưởng Dang dở của Schubert.

Mười sáu tuổi, dĩ nhiên tôi bắt đầu làm thơ, như mọi thiếu niên khác. Tôi không nhớ nhu cầu thi ca làm bừng nở tình yêu (trong sáng và không thố lộ) đầu tiên của tôi, hay ngược lại. Sự pha trộn này là một thảm họa. Nhưng như tôi đã từng viết  - dẫu là theo dạng một nghịch lý phát ra bởi một trong những nhân vật hư cấu của tôi - có hai loại nhà thơ: những nhà thơ giỏi, những người này đốt thơ của mình ở tuổi mười tám, và những nhà thơ tồi, những người cứ chừng nào còn sống thì còn làm thơ."


Cái áo của cuốn này:





4 comments:

  1. duyên doáng quá duyên doáng không trịu được hì hì

    ReplyDelete
  2. Hà Hà ... Không hiểu mí biệt thự Thơ nhà mình đọc được lời thú tội này sẽ phản ứng sao :-P

    ReplyDelete
  3. Ở ta chả có vị nào đốt thơ ở tuổi 18, như vậy chỉ có loại thứ hai : những nhà thơ tồi...hi hi

    ReplyDelete
  4. Còn loại nữa, làm xong bài nào đốt luôn bài nấy :)

    ReplyDelete

BẠN BÈ CŨNG LÀ MỘT TÀI SẢN