Khi màn đêm buông xuống, bóng tối giăng giăng khắp nẻo, từng đàn dơi rầm rập vỗ cánh bay đi, cũng là lúc hàng triệu tivi trên toàn quốc được bật lên. Từ những chiếc hộp hình chữ nhật, nhập nhòe phát ra một thứ ánh sáng. Ấy là thứ ánh sáng cứu rỗi cho buổi tối của hàng triệu người…
***
Đoạn trên là tập làm văn bạn ạ. Đề tài là tả buổi tối trong gia đình em:) Tôi chỉ vờ vịt thế thôi, chứ còn về đề tài này bác TQ đã có một bài viết rất hay, mỗi tội bây giờ không nhớ tên bài ấy là gì. Khoái nhất là đoạn bác so sánh phim truyền hình VTV với bóng đá, với cả cái giọng thoại đều đều trong lanh lảnh như vắt chanh. Phim truyền hình VTV cuối cùng mà tôi xem và còn nhớ là Ngọt ngào và man trá, có anh Lê Công Tuấn Anh (đám tang của anh góp phần thúc đẩy công nghiệp photocopy nước nhà). Thỉnh thoảng mở nhầm VTV1 hay VTV3 vào giờ phát phim truyền hình, tôi vẫn nhìn thấy những gương mặt mà tôi từng nhìn thấy từ những ngày đầu Văn nghệ chủ nhật, vẫn nghe thấy những giọng nói rõ mồn một ấy, rõ đến từng hơi thở hắt, tiếng khóc thút thít, hoặc bất cứ âm thanh nào tương tự khác.
***
Thật ra, tôi không có ác cảm đặc biệt nào với phim truyền hình VTV. Thời gian này, ngoại trừ Disney Channel, Chúc bé ngủ ngon và một số trận bóng đá trực tiếp, tôi không tiêu hóa được bất cứ một thể loại truyền hình nào khác, bất kể ta hay Tây. Tôi thích cái không gian gia đình không bị xáo động bởi những người lạ cứ chực chờ nhảy xổ ra từ cái màn hình treo trên tường. Cho nên, tốt nhất là khóa phức miệng chúng lại. Tám với đồng nghiệp trong giờ ăn trưa, rất nhiều người hoặc tủm tỉm cười hoặc thắc mắc, tối không xem tivi thì làm gì? Với rất nhiều người, buổi tối ở nhà mặc định là tivi phải mở, cứ như không mở tivi thì không thể làm gì khác. Thật ra, bạn cứ tắt tivi đi, bạn sẽ thấy có nhiều thứ khác để làm lắm. Chơi với con, nếu có con, hoặc không có con thì chơi với sách, chẳng hạn.
***
Con gái Alpha bây giờ hơn 3 tuổi, đã có thể tự ngủ một mình mà không bắt ba gãi bốn vó như ngày xưa. Đến giờ ngủ, cô nàng vẫn ôm một đống gối ôm và búp bê vào giường, đắp mền cẩn thận cho từng em bé, sau đó tự đắp mền cho mình, ba không cần phải nằm bên cạnh, chỉ cần ngồi ở góc phòng là được. Tôi thường để đèn sáng ở góc phòng đó, và ngồi đọc sách. Hôm nào mệt quá đi ngủ sớm cùng con gái, con gái sẽ nhắc: “Ba ơi, hôm nay ba chưa đọc sách!” Hy vọng con gái lớn lên cũng “yêu sách” như ba.
***
Tôi nhớ nằm lòng một lời khuyên của Bill Gates dành cho thanh niên Việt Nam khi ông sang Việt Nam hồi cuối thế kỷ trước: Đọc là một kỹ năng quyết định. Trong cuốn “Thế giới rộng lớn và có rất nhiều việc cần phải làm”, Kim Woo Choong, người sáng lập tập đoàn Daewoo, cũng có lời khuyên tương tự: “Hãy đọc sách bất cứ lúc nào có thể”. Tất nhiên, khuyên đọc sách thì nhiều người khuyên rồi, nhưng lời khuyên từ những người cực kỳ bận rộn như Bill Gates hay Kim Woo Choong càng làm ta thấy rằng viện cớ bận rộn để không đọc sách chỉ là ngụy biện. Nếu không xem tivi buổi tối, thì ta có một đến hai tiếng đồng để đọc sách. Nếu những lúc ngồi chờ ở các cơ quan công quyền, bệnh viện hay rửa xe ta mang theo một cuốn sách thì ta có thêm vài tiếng mỗi tuần. Với từng ấy thời gian, chắc chắn mỗi tuần bạn sẽ thanh toán được từ một đến hai cuốn, chưa kể thời gian nghỉ cuối tuần.
***
Bây giờ thì bạn đã có câu trả lời rồi đấy.