Thứ Ba, 3 tháng 8, 2010

Ném đá phi thời tiết

Chiều nay ngồi Coffee Bean ở Metropolitan thì nhận được Thời tiết đô thị của 5xu do bồ câu mang lại. Ghi nhận dạo này 5xu giao du với bồ câu hơi nhiều. Sách có ghi lời đề tặng rằng: “Tặng T., người đọc sách kỹ tính như luật sư và là luật sư yêu sách văn hơn văn bản luật.” Tuy chữ Xu xấu nhưng công nhận đề tặng thích. Gọi điện bảo Xu ra uống cà phê để được ném đá trực tiếp nhưng sợ bị mất việc nên Xu không dám ra. Thế đành ném đá thẳng lên blog vậy.

Vài nhận xét:

Bìa 1: Không thích hình bìa. Nếu tên cuốn sách là Thời tiết đô thị, thì thời tiết đô thị hẳn hơi ảm đạm. Sách Xu đâu ảm đạm như vậy. Cũng không thích chữ Phương Cẩm Sa màu tím. Xu tuy có lúc sến nhưng nhìn chung không đến nỗi tím. Không thích chữ blogger 5xu không viết hoa và nằm trong ngoặc đơn. Trông nó suồng sã quá.

Bìa 2: Đó là một đoạn văn hay của Xu, nhưng nó có hai lỗi, một lỗi về khoảng cách và một lỗi là không ghi trích trong bài nào.

Bìa 3: Tương tự bìa 2, có lỗi không ghi trích từ bài nào.

Bìa 4: Sai lỗi chính tả ngay dòng đầu tiên: “súc tích” chứ không phải “xúc tích”. Ngoài ra, nên bỏ học vị, học hàm sau tên của NBC và ĐQA.

Độ dày: 355 trang. Thích độ dày này. Dưới 200 trang thì in sách làm gì:)

Bố cục: Gồm 5 phần: Life, Stories, Review, Artists, Think Different. Thích bố cục này. Tuy nhiên, hơi dị ứng với hai chữ “Think Different”. “Think” được rồi, “different” hay không tính sau, vì ai cũng biết chắc Xu think, nhưng chưa chắc Xu đã think different.

Thích trang có hình em Giò đứng dưới chân cầu thang.

Lời đề tặng: Ấn tượng. Hình như viết lời đề tặng là nghề của Xu. “Tặng cho cả bầu trời có giông tố và có những ngày nắng đẹp” là một lời đề tặng hay hay, ngang với lời đề tặng trên một bài thơ của Tạ Thành Vinh “Tặng ngôi nhà và năm người con gái”. Hơi băn khoăn tặng “tất cả cyberworld” thì khác gì “tặng cyberworld”.

Nội dung: Có bài hay có bài dở - chuyện này bình thường. (Tham khảo nhận định về văn 5xu ở đây). Nhưng, nếu in sách, lẽ ra tác giả nên đích thân biên tập, chọn bài, sửa sang lại một tí. Blog là thứ đọc hàng ngày, còn sách là thứ đọc đi đọc lại, nên cần phải khó tính hơn trong biên tập.

Cuối cùng: Được tác giả tặng sách bao giờ cũng thích. Cảm ơn 5xu.

Thứ Năm, 29 tháng 7, 2010

Những ghi chép ở hiệu sách


1. Nếu bạn làm việc văn phòng, 8 tiếng một ngày dán mông vào ghế, mắt chằm chằm nhìn máy tính đắm đuối và mãnh liệt hơn nhìn vợ/chồng hay người yêu, đi hiệu sách vào cuối ngày làm việc là một ý tưởng không tồi. Ở hiệu sách, đặc biệt hiệu sách nước ta, bạn sẽ có cơ hội tập thể dục một cách toàn diện: bạn sẽ phải đứng lên, ngồi xuống, rướn người lấy những cuốn trên cao, bò ra sàn xem những cuốn dưới thấp - những động tác này đặc biệt tốt cho lưng, bụng, lườn, cơ đùi trước và đùi sau, cũng như cơ bắp tay; bạn lật những trang sách? - đó là cách hiệu quả để thư giãn những ngón tay sau một ngày rê chuột quá nhiều; khi mắt bạn nhìn gần đọc thử một trang, rồi nhìn xa lướt qua dãy kệ, nhân tiện ngó xem cô bán hàng hôm nay mặc áo dài màu gì, có đang nặn mụn hay ngoáy mũi, đích thị đó là một bài tập tốt cho mắt; còn nữa, nếu bạn e ngại khớp cổ bạn dạo này hơi cưng cứng, thì đừng lo lắng chi, vì các gáy sách ở Việt Nam chưa bao giờ thống nhất một chiều in: bạn sẽ ngoẹo trái để đọc gáy cuốn của nhà xuất bản này, và ngoẹo phải để đọc gáy cuốn của nhà xuất bản khác, chưa kể nếu sách để nằm ngửa, mà lại nằm dưới đáy một chồng sách nặng, nếu không muốn rút ra và làm đổ nguyên chồng sách, bạn chỉ còn cách xoay cổ về phía háng (của mình). Đấy là tập thể dục ở những tiệm sách mới như Fahasa hay Phương Nam. Còn nếu bạn muốn tập thêm bài hít đất, bạn có thể ghé một tiệm sách cũ, chẳng hạn 28 Đồng Khởi, nơi có khá nhiều sách ngoại văn cũ mà anh chủ tiệm nhất quyết không biết mình có những cuốn gì. Tất nhiên, nếu nguyên chồng sách ầm lên lưng bạn, thì bạn có quyền cho phép mình tưởng tượng thưởng thức một chầu massage body miễn phí.
2. Trong các hiệu sách Việt Nam, việc sách được sắp xếp theo thứ tự nào là một bí ẩn lớn lao. Nhìn chung, người ta có thể nhận ra sách được xếp theo lĩnh vực, chẳng hạn văn học Việt Nam, văn học nước ngoài, kinh tế, chính trị, nông nghiệp, phong thủy. v.v. Nhưng trong từng lĩnh vực, liệu có một trật tự nào chăng? Đơn cử lĩnh vực mà tôi hay mon men nhất - văn học - tôi ngàn lần băn khoăn tại sao Istanbul của Pamuk nằm ở đầu này mà Tuyết cũng của Pamuk lại nằm tận đầu kia dãy kệ? Ở Fahasa Lottemart Quận 7, nơi từng có khá nhiều tiểu thuyết của Auster và Kundera, mỗi lần tôi ghé lại thấy những cuốn tôi từng nhìn thấy được chuyển sang vị trí khác. Có vẻ sách được xếp theo một trật tự ngẫu nhiên, bất định, khiến cho việc tìm được một cuốn sách hay ở đây mang lại cho ta một niềm vui thình lình khôn tả. Dẫu nói vậy, tôi không khỏi băn khoăn tại sao chưa có hiệu sách nào bắt chước các hiệu sách nước ngoài sắp xếp sách theo thứ tự tên tác giả trong bảng chữ cái?
3. Một băn khoăn khác là các nhân viên bán sách có đọc sách không? Hoặc nếu không đọc, ít ra họ có biết gì về những cuốn sách mà họ bán? Sau vài lần nhờ nhân viên nhà sách tìm giùm vài cuốn, tôi đồ chừng họ không biết gì về sản phẩm họ bán cả. Tôi cũng chưa thấy nhà sách nào ở Việt Nam có kệ Sách chúng tôi giới thiệu, kiểu như Recommended by Staff thường thấy ở các nhà sách nước ngoài. Kể cũng lạ, nếu bạn đi mua máy tính hoặc máy hút bụi, nhân viên bán hàng thường có khả năng chỉ dẫn bạn cặn kẽ về tính năng sản phẩm họ bán, còn khi đi mua sách, bạn không thể trông mong gì nhiều từ nhân viên bán sách.

Thứ Tư, 28 tháng 7, 2010

Mười phút trước khi vào lớp

Dạo này nhận thêm project mới ở công ty nên bận hơi nhiều, khả năng sẽ khó viết cái gì dài dài. Có lẽ bắt chước bác Quốc Bảo mỗi ngày viết vài dòng ngăn ngắn.

Mười phút nữa phải vào môt lớp training hết cả ngày. Vẫn nghĩ về việc nhà văn viết thế nào.

Trong Movable Feast, Hemingway thú nhận có khi ông mất nguyên một buổi sáng để viết một câu văn. Mà câu của Hemingway thường gồm những từ đơn giản và ngắn tủn. Đọc lại The Sun Also Rises, mới thấy câu văn của Hemingway thật kinh khủng. Nghĩ lại, đó có thể là những câu văn mà mất nguyên một buổi Hemingway mới viết xong.

Trong Other Colors, Pamuk kể mỗi ngày ông làm việc mười tiếng. Mười tiếng đó trung bình ông viết được nửa trang đáp ứng tiêu chuẩn chất lượng của chính ông.

Thế cho nên, lúc nào nghe nhà văn nào đó tâm sự trên báo tôi viết cuốn này nhanh lắm, nửa tháng, 20 ngày, một tháng, không khỏi cười.

Viết nhanh thì cũng được quên nhanh thôi mà.

Hết giờ!




Thứ Ba, 27 tháng 7, 2010

Lượm lặt đó đây

(những chi tiết vui vui, hoặc không vui vui nhưng là lạ, từ vài cuốn đọc tương đối gần đây)

Làm thế nào để phá hủy động cơ xe hơi một cách êm ái nhất?

Đáp: Rót vài lon Coca vào bình xăng. (Ref: The Brooklyn Follies của Paul Auster)

Muốn tự tử bằng cách đọc sách?

Đáp: Đọc Nghìn lẻ một đêm từ đầu tới cuối. (Ref: Other Colors của Orhan Pamuk)

(Ngoài lề: Muốn tự tử bằng cách đọc thơ? Hàng ngày vào tienve.org và đọc sạch các bài thơ trong đóJ)

Tứ mã phanh thây trong thời hiện đại diễn ra như thế nào?

Đáp: Thay ngựa bằng xe (rất rùng rợn - cấm trẻ em dưới 18 tuổi - Ref: Người trong bóng tối của Paul Auster)

Chỉ vì một trận bóng đá mà hai quốc gia lao vào đánh nhau (chiến tranh thật sự, 6.000 người chết)?

Đáp: El Salvador và Honduras, năm 1969 (Ref: The Soccer War của Ryszard Kapuscinski)

Tỷ lệ gái đĩ ở Hà Nội vào thời điểm 193x?

Đáp: Cứ 35 người có một người làm đĩ. (Ref: Lục xì của Vũ Trọng Phụng. Có ai biết số liệu hiện tại?)

Làm thế nào đã bay lên trời theo nhóm?

Đáp: Đứng thành vòng tròn, cùng đá chân qua trái, rồi lại qua phải (múa tập thể? Ref: The Book of Laughters and Forgetting - Milan Kundera)

........

Làm thế nào để biết một tác giả mới ra sách đang nghe ngóng dư luận nói gì về sách mình?

Đáp: Nhìn vào thống kê của blog, phần cụm từ tìm kiếm:)


Thứ Hai, 26 tháng 7, 2010

Da

Hôm trước, trong lọat bài Vừa đi đường, vừa kể chuyện, tôi có kể chuyện nghe một nhà thơ Mỹ đọc thơ ở bar Green Mill. Tên anh chàng đó là Ryler Dustin. Tôi có liên hệ với Ryler xin được một bản bài thơ Skin, và xin phép dịch một số bài thơ của anh sang tiếng Việt. Ryler đồng ý, gửi cho tôi bài Skin. Nhưng khi bắt tay vào dịch tôi thấy dịch thơ thật khó. Thời may tôi tóm được một bạn dịch giùm. Mời các bạn đọc bài thơ Da của Ryler Dustin do Trần Minh Quân dịch. (Công lao duy nhất của tôi đối với bản dịch này là sửa lỗi chính tả:))


--------------------

Da

Da. Nó phủ kín toàn cơ thể tôi.

Da. Nó thật ra đâu phải màu của thịt.

Da. Nó có thể được tô bằng nhiều mức độ melatonin khác nhau.

Da. Nó mát như lụa.

Da. Ước gì tôi có thể bước ra khỏi da tôi để làm tình với bản thân mình.

Da. Da tôi kỳ diệu. Tôi muốn kẻ nào đó hãy sờ vào nó.

Da. Căng nó ra nó sẽ là một bản đồ khổng lồ.

Da. Đêm rồi mà cát bụi của mặt trời vẫn còn rơi lên mi.

Da. Mẹ tôi đã tạo ra nó.

Da. Nghĩ đến điều này hơi quái gở.

Da. Không nên nghĩ đến điều này lúc làm tình.

Da. Nhưng không! Chính tôi đã tạo nên bộ da tôi đang có

Vì da lúc nào cũng chết mòn rồi tự tái tạo.

Da. Toàn bộ của tôi. Nó làm nên tôi.

Da tôi muốn làm gì nó thì làm!

Da để ôm tôi để tôi ẵm em lên rồi thảy em xuống

ghế sofa.

Da tôi như chàng Spartan chống chọi không khí đầy vi khuẩn.

Da tôi để tôi xài dù để làm việc tốt hay việc ác.

Da tôi nó chỉ hiểu được riêng một ngôn ngữ loài da.

Da tôi nó có thể nói được bất cứ ngôn ngữ loài da nào.

Da tôi để tôi đến gần và lánh xa em.

Da tôi, tôi quên nó còn nói tiếng của những vành môi.

Da tôi, vì nó da em làm ánh trăng soi.

Da tôi, là cách để em tiếp cận những bộ phận trong cơ thể tôi

Chúng suốt đời chỉ nghe được lời đồn về ánh sáng mặt của trời.

Da tôi đang đứng một mình trên bậc thang đưa đến ngôi đền.

Da tôi là ranh giới giữa nơi này và thế giới bên kia.

Da mảnh dẻ, da khổ hạnh, da tôi trong ngôi nhà nhỏ bên bờ biển rộng.

(Trần Minh Quân dịch)


Nguyên bản tiếng Anh:


Skin

Ryler Dustin



Skin. It covers all of your body.
Skin. It is not actually flesh colored.
Skin. It may be shaded with varying levels of melatonin.
Skin. It feels like silk.
Skin. If only I could step out of me and make love to me.
Skin. My skin is magic. I want someone to touch it.
Skin. If I stretched my skin out it would make for a huge map.
Skin. At night the dust of suns still rains upon you.
Skin. My mother made my skin.
Skin. It is weird to think that my mother made my skin.
Skin. I must forget this when making love.
Skin. Ah, wait! I made the skin I have now
because skin is always dying and growing.
Skin. Fully my skin. Self-making skin.
Skin I shall do with as I will!
Skin to hold me while I pick you up and throw you
on the couch.
My skin like a Spartan against bacterial air.
My skin to serve me whether I do kind things or cruel things.
My skin that can speak no language but skin.
My skin that can speak any language of skin.
My skin which I move closer and farther from you.
My skin. I forgot it can also speak lips.
My skin, for whom your skin is a moon.
My skin, the closest you’ll get to my organs
which hear only rumors of day.
My skin standing alone on the steps of the temple.
My skin between this world and the next.
Gentle skin, hermit skin, my skin in its small shack by the sea.